BỎ QUÊN TÌNH CHÚA

     

Sương mù phủ kín đời con,
Tiền tài danh vọng véo von rủ hoài.
Hứa trao phú quý láng lai,
Để quên tình Chúa miệt mài xót xa.

Người đời đâu dễ vì ta,
Nhiều tiền lắm bạc, hoan ca ra vào.
Đến khi đau yếu thì thào,
Cô đơn chiếc bóng, quỷ gào không nguôi.

Gác tay lên trán, hỡi ơi!
Thì giờ tích tắc qua rồi còn đâu.
Gẫm suy tình Chúa thấm sầu,
Lương tâm cắn rứt, lo âu u trầm.

Đời con sao lắm lỡ lầm,
Say mê trần thế, đâu cần nhớ thương.
Một thời nát bấy như tương,
Ngã lòng trông cậy, hết vương tình Trời.

Lặng im, nghĩ đến phận đời,
Ngước nhìn lên Chúa, ngưng lời kêu ca.
Tiếng lòng phát nhẹ ngân ra:
Con lìa lắm dạo, nhưng Ta luôn hiền.

Vẫn thương, vẫn đợi triền miên,
Hãy mau quay gót tìm về Thánh Tâm.
Giê-su nhân ái tri âm,
Cận kề bên Chúa từ nhân, hết sầu!



Đường đời quả lắm sắc màu,
Giữa vùng sáng tối, thi nhau ngông cuồng.
Nắng mưa bão tố, gió sương,
Bao nhiêu trăn trở, vấn vương quá mà!

Trần gian đâu phải quê nhà,
Sống sao minh chứng mong Cha trên Trời.
Đêm khuya thanh vắng giữa khơi,
Thuyền con chao ngửa chơi vơi dòng đời.

Tình thương Thiên Chúa cao vời,
Yêu con, Cha cũng đành rời Con Cha.
Xuống đời Cứu Thế dặm xa,
Hy sinh chấp nhận vượt qua khổ hình.

Cúi xin Cha hãy thương tình,
Bấy lâu con đã bặt tin Cha hiền.
Hoang đàng phung phí triền miên,
Thuyền đời trôi nổi lênh đênh mái chèo.

Thoát bao nhiêu nổi cheo leo,
Cũng nhờ có Chúa như neo dòng đời.
Thời gian còn lại, một lời:
Con xin chọn Chúa, không rời nữa đâu.

Xin Cha ban phúc nhiệm mầu,
Thánh Thần tuôn đổ giọt châu thấm tình.
Ngắm nhìn Đức Mẹ tươi xinh,
Cho con vui bước, trung trinh lòng thành.

Giã từ trần thế song hành,
Giê-su con Mẹ chúc lành em cưng.
Vui ca mà vẫn rưng rưng:
Có Cha, có Mẹ, đệ huynh sum vầy.


Nam Giao