NẦY CÁC CON CÓ G̀ ĂN KHÔNG?

                                                                

Lời Thầy Chí Thánh ngọt ngào,

Tâm con hờ hững không nao núng ḷng.

Chạy theo phù phiếm ṿng tṛn,

Đâu t́m lối thoát mà mong ngày về.



Bóng đêm vây phủ tứ bề,

Của ăn Lời Chúa bỏ bê đêm ngày.

Của cải trần thế dư đầy,

Hồn ĺa khỏi xác, ḷng nầy xác xơ.



Nhiều đêm mất ngũ thẩn thờ,

Đựơc làm con Chúa, thờ ơ mọi bề.

Bí tích Thánh Thể cận kề,

T́nh yêu của Chúa vỗ về yêu thương.



Chúa Giêsu sống lại. Ngài c̣n ở lại trần gian 40 mươi ngày để an uỉ và ghi dấu những ǵ Ngài đă dạy dổ trong 3 năm qua. Lần nào cũng đầy dấu chỉ yêu thương của Thiên Chúa chăm lo cho loài người, nh́n thấy con đường về nhà Cha.



T́nh yêu của Chúa cao vời!

Làm con phải hiếu, nên lời tạ ơn.

Nguyện cầu là tiếng van lơn,

T́nh con bé nhỏ, Chúa thương con nhiều.



Đức Giê-su hiện ra ở Biển Hồ Ti-bê-ri-a

Khi trời đă sáng, Đức Giê-su đứng trên băi biển, nhưng các môn đệ không nhận ra đó chính là Đức Giê-su. Người nói với các ông: "Này các chú, không có ǵ ăn ư? " Các ông trả lời: "Thưa không." Người bảo các ông: "Cứ thả lưới xuống bên phải mạn thuyền đi, th́ sẽ bắt được cá." Các ông thả lưới xuống, nhưng không sao kéo lên nổi, v́ lưới đầy những cá. (Ga 21:4-6)



Vâng lời Thầy, con thả lưới,

Tâm con hớn hở vui cười b́nh an.

Cho dầu đời có lầm than,

Nắm bàn tay Chúa, tâm an sống lành.



Hợp đoàn cất bước song hành,

Vườn nho Giáo hội ca vang Tin Mừng.

Vai mang thập tự oai hùng,

Quỷ vương đứng ngấm nghập ngừng khổ đau.



Bước lên bờ, các ông nh́n thấy có sẵn than hồng với cá đặt ở trên, và có cả bánh nữa. Đức Giê-su bảo các ông: "Đem ít cá mới bắt được tới đây! " Ông Si-môn Phê-rô lên thuyền, rồi kéo lưới vào bờ. Lưới đầy những cá lớn, đếm được một trăm năm mươi ba con. Cá nhiều như vậy mà lưới không bị rách. Đức Giê-su nói: "Anh em đến mà ăn! " Không ai trong các môn đệ dám hỏi "Ông là ai? ", v́ các ông biết rằng đó là Chúa. Đức Giê-su đến, cầm lấy bánh trao cho các ông; rồi cá, Người cũng làm như vậy. Đó là lần thứ ba Đức Giê-su tỏ ḿnh ra cho các môn đệ, sau khi trỗi dậy từ cơi chết.

Đức Giê-su nói: "Anh em đến mà ăn! "Lời Chúa đă hơn hai ngàn năm qua, giờ nầy khơi dậy cho tôi nỗi niềm hối hận, chính Chúa Giêsu nói với chúng ta hăy đến mà ăn.

Người tin Chúa ngày hôm nay, thường tỏ ra mệt mỏi trong đức tin và coi nó như một gánh nặng, phải lê vác một cách khó nhọc chứ không lấy làm vui, sống bên nguồn nước trường sinh mà chết khát.

Bí tích Thánh thể là bàn tiệc thánh Chúa đă dọn sẳn cho chúng ta, mời gọi chúng ta hăy đến mà ăn.

Không t́m, không kiếm, không đến, không xin, th́ làm sao đón nhận niềm vui của Chúa ban cho, không ăn làm sao mà sống, đói lă trên đường về nhà Cha. Không lẽ chỉ biết cầu xin bằng lời nói suông, nhưng cuộc sống th́ xồ bồ giả tạo. Hồi tâm nghĩ lại phận người, con xin quay gót trở về sống ngoan, t́m giờ thinh lặng hồi âm Cha hiền.



Giê-su Thánh thể đợi chờ,

Con ơi! chớ có hững hờ bỏ qua.

T́nh Cha biển rộng bao la,

Vẫn chờ vẫn đợi mong ta quay về.



Sống đời con Chúa chỉnh tề,

Với nguồn ơn thánh vỗ về sớm hôm.

Đêm về thinh lặng vấn vương,

Thân thưa với Chúa: con thương Chúa nhiều.



Khi các môn đệ ăn xong, Đức Giê-su hỏi ông Si-môn Phê-rô: "Này anh Si-môn, con ông Gio-an, anh có mến Thầy hơn các anh em này không? " Ông đáp: "Thưa Thầy có, Thầy biết con yêu mến Thầy." Đức Giê-su nói với ông: "Hăy chăm sóc chiên con của Thầy." Người lại hỏi: "Này anh Si-môn, con ông Gio-an, anh có mến Thầy không?" Ông đáp: "Thưa Thầy có, Thầy biết con yêu mến Thầy." Người nói: "Hăy chăn dắt chiên của Thầy." Người hỏi lần thứ ba: "Này anh Si-môn, con ông Gio-an, anh có yêu mến Thầy không? " Ông Phê-rô buồn v́ Người hỏi tới ba lần: "Anh có yêu mến Thầy không? " Ông đáp: "Thưa Thầy, Thầy biết rơ mọi sự; Thầy biết con yêu mến Thầy." Đức Giê-su bảo: "Hăy chăm sóc chiên của Thầy”. (Ga 21:15 -17)

Chúa thấu suốt tâm hồn, sao Chúa lại hỏi Phêrô đến ba lần…

Tôi ngồi suy nghĩ thấm buồn,

Tự do đấp trả vấn vương t́nh Thầy.

Phê-rô chất phát như vầy,

Gian nan khốn khó, theo Thầy không buông.



Yêu thời ôm ấp khác thường,

Con xin cảm mến lên đường hiến dâng.

Tự do đáp trả xin vâng,

Tâm thời an tịnh, hồng ân tràn đầy.



Hôm nay Lời Chúa đến với tôi như một hồng ân gọi mời. “ Nầy con, con có yêu mến Thầy hơn mọi sự quư nhất trên đời nầy không?” Làm sao tôi có thể trả lời ngay như thánh Phêrô…



Tâm tôi thinh lặng u buồn,

Cả đời bạc bẻo buông tuồng sống hư.

Ngày qua tháng lại vô tư,

Chạy theo của cải không từ khó nguy.



Hôm nay Lời Chúa Giê-su,

Chảy vào tâm huyết cánh thư Chúa Trời.

Con xin cất tiếng dâng lời,

T́nh yêu Thiên Chúa cao vời bao la.



Nay xin đáp trả trường ca,

Thời giờ c̣n lại, tránh xa lỗi lầm.

Ngày qua tháng lại chuyên cần,

Lănh nguồn ơn thánh chứng nhân sống lành.



“NẦY CÁC CON CÓ G̀ ĂN KHÔNG”

Dạ thưa Thầy có. “Hăy đến mà ăn, ăn bánh của Ta, Ta đă dọn cho các ngươi.”

Lời Thấy Chí Thánh: “Ai ăn Thịt và uống Máu Tôi, th́ ở lại trong Tôi và Tôi ở lại trong người ấy.” (Ga 6,56)

Lời Chúa theo Phúc âm Thánh Gioan:

“Tôi là bánh hằng sống từ trời xuống.

Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời.

Và bánh tôi sẽ ban tặng,

Chính là thịt tôi đây,

Để cho thế gian được sống.” (Ga 6: 51)

Tiếng ḷng thao thức:

“Cha là Thiên Chúa t́nh thương, luôn luôn ấp ủ vỗ về sớm hôm. Đường đời lắm nỗi gian truân, quỷ ma giăng lối mịt mù, tiếng la inh ỏi làm tai con ù. Con ơi! Cha đợi, Cha chờ, Lời thiêng c̣n đó, Giêsu gọi mời. Đến nơi Nhà Tạm thưa tŕnh, con xin yêu Chúa, thấm t́nh con thơ.”


Nam Giao