THỰC HÀNH LỜI CHÚA

                                   

Lắng nghe Lời Chúa thực thi,
Mới mong cảm hóa ai nghi tình Trời.
Cuộc đời lạc thú rủ mời,
Theo gương Đức Mẹ gẫm suy trong lòng.

Lương tâm ngân vọng bên trong:
Làm lành lánh dữ thật lòng yêu thương.
Tình yêu Thiên Chúa lên hương,
Anh em vui sống thân thương Cha hiền.

"Lạy Chúa, xin chỉ cho con đường đi của Chúa; xin dạy bảo con về lối bước của Ngài. Xin hướng dẫn con trong chân lý và dạy bảo con, vì Chúa là Thiên Chúa cứu độ con."

Hôm nay Chúa gọi mời, qua lời ngôn sứ vọng vang khắp miền; hai ngàn năm đã theo liền, nhưng ta cảm thấy như ngày hôn nay.

"Có tiếng kêu trong hoang địa: Hãy dọn đường Chúa, hãy sửa đường Chúa cho ngay thẳng, hãy lấp mọi hố sâu và hãy bạt mọi núi đồi; con đường cong queo, hãy làm cho ngay thẳng, con đường gồ ghề, hãy san cho bằng. Và mọi người sẽ thấy ơn cứu độ của Thiên Chúa". (Lc3:4-6)

Người Kitô hữu rất khác với người không niềm tin vào Chúa Kitô. Tạ ơn Chúa đã cho con được làm con Chúa qua bí tích Rửa tội để sống cuộc sống đức Tin của con cái sự Sáng.

Ý nghĩa của cuộc đời khi còn sống trên trần gian, là ta có được mối liên hệ với Thiên Chúa, trong tình con thảo với Cha hiền. Tình Cha thương, luôn mong đợi con mình giây phút hội ngộ. Càng nghĩ, càng thấm mối tình Thiên Chúa ban cho những ai tin vào Ngôi Lời là Con của Thiên Chúa, xuống cỏi trần gian đã hơn hai ngàn năm qua. Sử ghi còn đó, thế mà lòng con vẫn mãi mê thế giới của phù hoa chóng tàn.

Tiếng vọng của quỷ ma la hét làm ù tai con. Đèn màu pha chớp nhiều cảnh rũ rê con ngã sa. Nguy cơ thân tàn ma dại! Cuộc sống trôi nỗi ngày qua tháng về. Của cải trần thế dư đầy, nhưng thân con tàn héo với kiếp người qua mau. Giờ nầy nghĩ lại, hận mình quá thôi! Được làm con Chúa là một hồng ân, sao đành khờ dại để thời gian trôi đi trong lạnh lùng, lơ là tình Chúa?

Nay con quyết tâm trở về, tiếng lòng nhỏ nhẹ van lên.
Cha đợi, Cha chờ từng giây,từng phút, từng giờ, trông con.
Giêsu, Anh Cả sinh ra trong thanh bần để rồi mai ngày chết treo thập tự, con chưa vừa lòng hay sao?
Lắng lòng im lặng, thấm sâu nỗi buồn...

Chúa ơi! Thương đến con cùng. Bàn tay Chúa đâu, con đang tìm Ngài...

Người ta thường cho rằng cuộc đời may rủi là do số phận. Tôi không nghĩ thế. Tôi là người kitô hữu trưởng thành,Thiên Chúa đã trao đời sống vào tay tôi và truyền tôi làm chủ lấy nó. Lần sinh thứ hai để thành nhân, tôi tự mình chọn lấy, không ai có thể làm thay cho tôi. Số phận tôi, trước hết là của tôi.

Hôm nay, tiếng Chúa gọi mời lắng nghe đáp trả, con xin quay về.

Đời con cuộc sống nổi trôi,
Tâm con giá lạnh đơn côi giữa đời.
Kiếp người quả thật chơi vơi,
Bao nhiêu tật xấu rũ mời không thôi.
Quỷ ma chiếm hết chỗ rồi;
Chúa mất thế đứng, xa xôi lên đường!

Tâm con là một gò núi kiêu căng, tự ái, khinh người. Từ nay, tập sống yêu người như thân, xa lìa tật xấu đang nằm trong ta, luôn luôn nghĩ tốt cho người không ưa; không còn oán giận một ai, cho dầu người đó gây cho ta nổi buồn; không còn ganh tị hiềm thù, lắm khi tủi nhục cùng mình, nhìn lên Thập Giá của Thầy Giêsu, cùng cất tiếng nói như Thầy, xin tha cho họ, vì họ không biết việc họ làm, lấy lại an bình vui sống. Đong đưa Lời Chúa sớm chiều an vui. Dọn lòng đón Chúa từng ngày, không làm cho Chúa buồn lâu; mỗi khi yếu đuối, quyết tâm đứng dậy làm hòa Chúa ngay. Sống được như thế, con mới cất lời thân thưa: Lạy Chúa, con thương Chúa nhiều!

"Hạnh phúc thay, bạn nào kinh sợ Chúa,
ăn ở theo đường lối của Ngài" (Tv 128:1)

Thời gian hy vọng lại về,
Tiếng kêu vọng lại tái tê cỏi lòng.
Từ lâu, con đã đi rong,
Bỏ quên tình Chúa, đâu mong ngày về.
Đời con quả thật nhiêu khê,
Đêm về thinh lặng liệt kê tội mình.
Mờ lu hình ảnh thiêng linh,
Con đây quả thật bạc tình, Chúa ơi!
Quyết tâm đổi mới cuộc đời,
Vào toà Hoà Giải, thốt lời ăn năn.
Dự Bàn Tiệc Thánh siêng năng,
Nắm tà áo Mẹ, bước nhanh ngày về.

Nam Giao