XIN THƯƠNG CON THEO LƯỢNG TỪ BI CỦA CHÚA!
(Tv 50)
Chúa ôi! Xin thương xót con,
Chân con vướng mắc, tay còng bởi ma.
Từ lâu con đã cách xa,
Cuộc đời đeo đuổi bôn ba dại khờ.
Tiếng kêu của người mù thành Giêricô làm cho tôi thức tỉnh quay về. Lạy Chúa,
xin thương xót con, đôi mắt con đã bị mờ, chạy theo lạc thú trần gian quên mất
lối về.
Tiếng kêu của người mù thành Giê-ri-cô: "Lạy ông Giê-su Con vua Đavít, xin rủ
lòng thương tôi!" Nhiều người quát nạt bảo anh im đi, nhưng anh càng kêu lớn
tiếng: "Lạy con vua Đavit xin
rủ lòng thương tôi!" Đức Giêsu đứng lại và nói: "Gọi anh ta lại đây!" Người ta
gọi anh mù và bảo: "Cứ yên tâm, đứng dậy, Người gọi anh đấy!" Anh mù liền vứt áo
choàng lại, đứng phắt dậy mà đến gần Đức Giêsu. Người hỏi: "Anh muốn tôi làm gì
cho anh?" Anh mù đáp: "Thưa Thầy, xin cho tôi nhìn thấy được." Người nói: "Anh
hãy đi, lòng tin của anh đã cứu anh!" Tức khắc, anh ta nhìn thấy được và đi theo
Người trên con đường Người đi." (Mc10:47-52)
Không khí, ánh sáng, mặt trời, niềm vui, hạnh phúc, cuộc sống, con người: đó là
những yếu tố cần thiết để tạo cho bầu không khí tươi trẻ trong tâm hồn. Nhưng
mắt con sáng mà con không cảm nghiệm được thật là buồn thảm cho con. Nhìn lên
trời cao thăm thẳm trăng sao, không tin quyền năng Thiên Chúa, thật là cao ngạo
lắm thay. Quanh con, bóng tối rập rình, muốn tìm dập tắt yêu thương, để con xa
Chúa.
Tiếng chân rộn rã người đi, báo cho anh mù biết có người đi qua. Mắt mù nhưng
tâm anh sáng. Anh hiểu lời Thánh Kinh mà lớn tiếng kêu lên rằng: "Lạy ông Giêsu
Con vua Đavit, xin rủ lòng thương tôi!"
Vì sao mù mà anh hiểu được Chúa Giêsu bởi dòng dòi vua Đavít, cho tôi suy nghĩ
thấm buồn. Anh ta đôi mắt mù thể xác, nhưng đôi mắt tâm linh anh không mù. Tâm
anh hằng suy niệm chờ mong Đấng Cứu thế, muôn dân mong đợi.
Còn đôi mắt tôi sáng, nhìn được bao dấu lạ điềm thiêng, nhìn bao cảnh đẹp thiên
nhiên tuyệt vời, với bao dấu chỉ thời đại, nhưng không cảm nghiệm được để thức
tỉnh cuộc sống của mình.
Hôm nay, Lời Chúa thức tỉnh tâm con. Con xin cất tiếng kêu to như anh mù thành
Giêricô: "Lạy Thiên Chúa tình yêu, xin xót thương con!"
Quỷ ma la hét quanh con. Thời đại khoa học biết bao diệu kỳ, Giêsu như thể không
còn ở thế gian nầy...
Tiếng la đập nát tim tôi, như tiếng la của những người theo Chúa, chỉ nhìn thấy
phép lạ và nhận thấy thiên tài nơi Chúa Giêsu. Nhiều người quát bảo anh im,
nhưng anh càng kêu lớn: "Lạy Con vua Đavit xin rủ lòng thương tôi!"
Tiếp lời anh mù, con xin cất tiếng kêu to : "Lạy Chúa xin thương xót con. Từ bao
năm, con đã ngủ mê. Từ bao năm, quên lối đường về."
Đức Giêsu đứng lại và nói: "Gọi anh ta lại đây!" Người ta gọi anh mù và bảo: "Cứ
yên tâm đứng dậy, Người gọi anh đấy!"
Hôm nay, Chúa đâu còn xác thân sống động để gọi con như gọi anh mù hơn hai ngàn
năm qua. Nhưng Hội Thánh là Thân Thể nhiệm mầu của Chúa Giêsu, qui tụ những ai
tin theo Chúa. Lòng con nghe nhẹ tiếng Chúa van lên: "Con hãy về với Ta!" Giáo
Hội là mẹ hiền bảo cho con biết cứ yên tâm đứng dậy, Ta luôn đón chờ con.
Anh mù đứng phát dậy và phóng đến gần Chúa Giêsu. Người hỏi: "Anh muốn tôi làm
gì cho anh?" Anh mù đáp: "Thưa Thầy xin cho tôi nhìn thấy được". Người nói: "Anh
hãy đi, lòng tin của anh đã cứu anh!" Tức khắc, anh ta nhìn thấy được và đi theo
Người trên con đường Người đi...
Tôi ngồi suy niêm Lời Chúa nói với anh mù. Chúa nói với anh mù nầy khác với
những người mù trước kia, khiến tôi cảm kích suy nghĩ.
Đức Giêsu là Thiên Chúa, nên Người thấu suốt tâm can anh mù. Anh chỉ mù phần
xác, còn tâm anh sáng, nên Đức Giêsu bảo: "Anh hãy đi, lòng tin đã cứu anh!" Và
anh đi theo Chúa...
Nghĩ đến phận mình, tôi có đủ can đảm đứng phát dậy như anh mù không? Thời đại
chúng ta đang sống, quỷ ma giăng lối bủa vây tứ bề. Sống nơi xứ lạ quê người,
vật chất dư giã, tiền tài danh vọng theo cùng, giàu sang phú quý lên ngôi, tham,
sân, si đắp đầy trong tâm; bỏ quên tình Chúa, miệt mài thế gian.
Lạy Chúa Thánh Thần, xin hãy đến! Hồn con đang mong chờ Ngài.
Hứa thì dễ, nhưng thực hành không dễ. Nói thì hay, nhưng thực hành được bao
nhiêu? Đâu là gương sáng để noi theo.
Càng suy càng nghĩ, càng thấm buồn. Đời con bao nổi bạc tình, quanh con bóng tối
phủ đầy. Chỉ nghe tiếng nói, bóng hình thì không; một mình lê gót không lùi,
nhìn lên Thánh Giá của Thầy Giêsu, lắng lòng nghe tiếng gọi mời.
"Thầy ở lại với chúng con mọi ngày cho đến tận thế." (Mt 28:20).
Bảy nguồn ơn thánh giúp con kiên cường, cố lên nắm lấy tay Thầy.
Đức tin đưa bước con đi, đi vào tắm gội thân mình sạch trắng trong Bí Tích Hoà
Giải hồng ân.
Bí tích Mình Thánh Chúa cho ta đón nhận Mình Thầy, tăng cường sức sống tâm linh;
đến nơi Nhà Tạm, hồi âm tình Thầy. Ra đi loan báo Tin Mừng...
Đức tin là một chiếm đoạt. Làm sao ta có thể chiếm đoạt nếu ý thức không bừng
dậy, ước vọng không nảy sinh và ta không cảm thấy cần có Thiên Chúa.
Lạy Chúa, chúng con cần Chúa biết bao! Không ơn thánh Chúa, chúng con chả làm
được gì, sẽ đi lạc hướng với cái tôi tham vọng...
Hãy luôn tỉnh thức nguyện cầu kẻo sa chước cám dổ.
Để đạt đến đức tin, ngoài ân sủng của Thiên Chúa ban cho ta trở nên người Tín
hữu trưởng thành, các nhân đức cần phải có: thẳng thắn, yêu mến chân lý, tự chủ
các đam mê...
Lạy Thầy Chí Thánh, con yêu mến Thầy! Xin cho chúng con được thấy, thấy tứ phía
của đời con, nhìn thấy rõ được chính mình để đổi mới cuộc đời mà theo tiếng gọi
của Thầy Chí Thánh Giêsu như anh mù thành Giêricô; được nhìn thấy, anh mù theo
Thầy Chí Thánh Giêsu không do dự, vừa đi vừa tôn vinh Thiên Chúa.
Chúng con quyết tâm theo Chúa như anh mù thành Giêricô. Cùng cất lên tiếng hát:
"Cùng quyết theo đường Chúa. Một đời trung kiên phó thác tông đồ hy sinh; cùng
khắc ghi lời hứa. Phụng sự Thiên Chúa, dấn thân trọn niềm tin."
Nhờ kết hợp với Chúa Giêsu Thánh thể, các tín hữu có Thần Khí ngự trong mình,
nên được gọi Thiên Chúa là Cha. Ôi! "Kinh Lạy Cha" tuyệt vời, Chúa Giêsu Kitô đã
dạy. Có đấng sáng lập đạo nào dám dạy được câu kinh đó?
Lạy Cha, xin ban cho chúng con niềm tin vững vàng, để chúng con sống xứng đáng
là con Cha. Xin mặc cho chúng con áo chòang công chính, để chúng con can đảm,
trung thành, thiện chiến vì Cha.
Xin cho Nước Cha mau trị đến!
Nam Giao