NHỮNG VẾT CHÂN CỦA ĐỜI TÔI

 

 

           Ngày vĩnh biệt chồng tôi ngày 11-4 2009, Thứ bảy Tuần Thánh

 

Anh về bên Chúa vấn vương,
Em còn tại thế nhớ thương kiếp người.

 

Xin Chúa cho con nhận ra Chúa hiện diện trong mỗi bước chân con đi trong  cuộc sống; nhất là trong những lúc gặp khó khăn, thử thách, xin cho con lại càng cảm nghiệm được "Chúa dìu bước con đi qua đêm đen và luôn cất lời cảm tạ".

 

Đừng mở lời trách móc Chúa. Trách móc Chúa là kiêu ngạo.

 

Thời gian qua đi, không bao giờ trở lại? Nuối tiếc chả ích gì. Phải lo giữ gìn những gì có thể mất trong hiện tại.

 

Thật là ích kỹ nếu tôi nghĩ về cái tôi của mình quá lớn. Ích gì cho tôi nếu tôi đóng cửa lòng đối với tiếng gọi của tình yêu Thiên Chúa, đối với đức ái tha nhân?                                          

 

Nhìn lên Thánh Giá của Thầy Chí Thánh để học được bài yêu thương vì lúc nào Thiên Chúa cũng đợi chờ và gõ cửa tâm hồn tôi, lúc nào cũng ban cho tôi ân sủng của Ngài để tôi đủ sức chiến đấu với chính mình và vui tươi trên đường về Nhà Cha.

 

Làm sao đón nhận được ân sủng mà Cha ban cho nếu tôi không để lòng lắng đọng trong một khoảng thời gian thinh lặng để nghe được lời dạy bảo và đón nhận tình thương Chúa trao ban?

 

Giây phút hiện tại chỉ đến với tôi một lần và không bao giờ trở lại.

 

Trong giây phút hiện tại, Thiên Chúa trao ban cho tôi sứ mệnh hoàn thành một trọng trách mà Ngài không muốn người khác làm thay tôi. Vì thế, nếu tôi không hoàn thành thì vô phúc cho tôi.

 

Vinh dự cao quý nhất của con nguời là đã được dựng nên giống hình ảnh Thiên Chúa.

 

Xin cảm tạ Chúa đã cho con vào đời, lại được làm con Chúa qua Bí tích Rửa tội và được sống trong Hội Thánh mà Chúa Giêsu Kitô đã thiết lập với BẢY Bí Tích để không ngừng dưỡng nuôi và minh chứng tình yêu Chúa muốn thông ban qua hàng Gíáo phẩm. Xin Chúa là núi đá cho con trú ẩn, chiến lũy kiên cố để bảo vệ con, vì danh dự Ngài xin chỉ đường dẫn lối cho con .

 

Lưới kẻ thù giăng, xin gỡ con ra khỏi, vì nơi con trú ẩn chính là Ngài. (Tv 30:3-5)

 

Bước tiếp theo Thầy, con nhìn về núi thánh ôn lại những hành trang của người Kitô hữu trưởng thành, làm muối ướp, làm men nồng và làm ánh sáng ngay trong cuộc sống gia đình và với mọi người chung quanh con trên bước đường con đang sống.

 

Lần bước theo cuộc đời của mình, tôi thấy tôi dại khờ. So sánh với mọi người như tôi, chẳng lẽ tôi thua cuộc: sống hiền lành để rồi trở thành khờ dại?

 

Nhìn lên ảnh Thầy Chí Thánh, ánh mắt Thầy nhìn tôi đầy yêu thương, trìu mến. Thầy yêu hết mọi người, không trừ ai. Thầy đâu có tội tình gì mà phải lãnh bản án bất công. Hãy suy gẫm mười bốn chặng đàng Thánh giá Thầy đã đi qua.

 

Tôi tự nghĩ rằng: "Là một người Kitô hữu, tôi phải hơn người ở chỗ nên giống Thầy Chí Thánh. Nhìn lại mình, không nhiều thì ít, tôi cũng là tội nhân trong quá khứ đau buồn do chính mình gây nên, nhưng lại được Thầy Chí Thánh cùng đồng hành và an ủi: " Hãy vác thập giá đời con mà theo Thầy". Lời Thầy lại vang vọng " Anh chị em hãy mang lấy ách của Thầy, và hãy học cùng Thầy, vì Thầy có lòng hiền hậu và khiêm nhượng. Tâm hồn anh chị em sẽ được nghỉ ngơi bồi dưỡng. Vì ách của Thầy êm ái và gánh của Thầy nhẹ nhàng" (Mt 11:28-29) .

 

Đã là ách và gánh thì làm sao nhẹ nhàng! Chúa đã cho tôi cảm nghiệm: ách và gánh vì yêu thì cho dầu nặng bao nhiêu cũng thành nhẹ. Thầy đã đi bước trước và chết vì yêu.

 

Lạy Thầy Chí thánh, con yêu mến Thầy. Lời Thầy dịu ngọt làm sao! Lời Thầy dạy con bài học yêu, để cho  đôi chân con nhẹ nhàng tiến bước, không bận tâm làm gì về những giận hờn, khổ đau, ghen nghét, hiểu lầm trong cuộc sống.

 

Hãy nhìn con đường thập tự Chúa đã đi qua để cho con được thấm tình.

 

Xin ban cho con quả tim mới. Phần con, con quyết tâm giữ gìn trẻ trung cho đến lúc đôi môi nở nụ cười mãn nguyên phó thác trong giờ ra đi vĩnh viễn.

 

Mỗi người chúng ta chỉ có một cuộc đời để sống. Hãy sống sao cho nên người con Chúa, người chứng nhân của tình yêu.

 

Xin dạy con biết tận dụng đau khổ con gặp trên đời để đau khổ làm con nên mềm mại. Xin cho đôi chân con miệt mài đi tới để tìm niềm vui bên Chúa nơi Nhà Chầu vắng. Đời con đâu có cô đơn vì Chúa chính là gia nghiệp của con.

 

Lay Chúa, xin cho con yêu Chúa một ngày một hơn.

 

Nam Giao.