MẸ ÔI! CON YÊU MẸ!

 

 

 

 

Được làm con Mẹ Chúa Trời,

Thật là diễm phúc nên lời ngợi ca.

Tình thương cao quý bao la,

Nắm tà áo Mẹ, trường ca cuộc đời.

 

 

 

Mẹ ơi! con yêu Mẹ!

Hôm nay, con mới cảm nghiệm được muốn yêu Mẹ thì phải yêu như thế nào để Mẹ vui.

Lạy Mẹ Maria, từ lâu con đã dại khờ, yêu Mẹ một cách hững hờ, chỉ biết xin ơn.

 

Tôi không thể quên được lòng mến Mẹ của tôi hai mươi năm về trước. Hôm đó còn ở Viêt Nam, tôi ôm hoa về Bình Triệu để dâng Mẹ. Trên đường đi, bác xích lô đã cho tôi bài học. Bác nói : "Các chị đem hoa đến để xin ơn, rồi lại đem hoa đến tạ ơn; thế là đã đủ cuộc đời mến Mẹ". Tôi cảm thấy đau lòng; đúng là tâm trạng của tôi hồi đó.

 

Đến Bình Triệu, tôi nhìn lên Mẹ, lòng man mác buồn, không nói một lời.

Tượng Mẹ cao lớn, đứng giữa bàn thờ, uy nghi, đôi mắt nhìn xuống; tôi cảm thấy buồn, đức tin non nớt, đến với Mẹ chỉ biết xin ơn. Nhìn lên ánh mắt Mẹ buồn, thế mà có hiểu gì đâu, chỉ nghĩ đến những điều mơ ước của riêng mình.

 

Mẹ nào Mẹ không thương con, nhất là những đứa con tội lỗi được

cứu chuộc bởi giá máu Con của Mẹ; càng suy càng thấm buồn... Tôi mặc cảm, không dám nhìn lên năn nỉ Mẹ để xin ơn nữa...

 

Tôi qua bên Nhà Chầu. Nhìn lên Nhà Tạm buồn tanh, tôi thưa với Chúa:  Chúa là Chúa của con, tại sao con không xin Chúa, vì Chúa biết rõ mọi điều ước mơ của lòng con...

 

Thế rồi ngày tháng đong đưa, tôi vẫn ơ hờ không biết phải yêu mến Mẹ như thế nào cho đúng thân phận làm con Chúa. Tôi thầm nghĩ đạo Kitô Giáo không phải là đạo xin ơn, nhưng là đạo tình yêu. Thiên Chúa là tình yêu, người Cha nhân ái thấu suốt tâm hồn của mỗi một người trong chúng ta, biết chúng ta cần gì để sống trọn tình trong cuộc đời làm con của Chúa, nếu chúng ta biết lắng nghe và phó thác. Tôi cúi đầu thầm xin cho được cảm nghiệm yêu mến Mẹ như thế nào để đúng với ý Chúa Giêsu, Con yêu quý của Mẹ.

 

Tôi luôn xin lắm điều. Xin mà không ý thức điều mình xin; con dao bò cạp cắt tình mà vẫn xin! Chúa thấu suốt tâm can; người Cha nhân ái đâu chiều theo ý con hư. Thế rồi chạy đến bóng quế hồn ma, giao hồn cho chúng để đựơc vui trong chốc lát; ngày qua tháng về mong manh, tưởng mình sống mãi vui tươi suốt đời.

 

Thế mà đời quá phủ phàng,

Tay rời chân rụng gọi hồn hỏi han,

Giờ nầy mới thấy niềm tin,

Tháng năm khờ dại ngậm ngùi đắng cay.

 

Nhìn lên Mẹ thánh cậy trông, tiếng lòng phát nhẹ: "Tình thương Thiên Chúa bao la vẫn chờ đợi con quay về..." Giờ nầy mới thấy niềm tin là báu vật cao quí.

 

Tôi bắt đầu quyết tâm làm lại cuộc đời, siêng năng tham dự Thánh lễ, tìm giờ chầu Chúa trong thinh lặng.

 

            Mỗi lần ngồi chầu Chúa, tôi ngước mắt nhìn lên Mẹ. Chúa đã cho tôi cảm nghiệm: muốn yêu Thầy Chí Thánh Con Mẹ, phải qua Mẹ.

 

Lạy Mẹ, Mẹ là nhà tạm Chúa chí tôn. Mẹ là thầy dạy con biết kết hợp với Chúa Giêsu, Con của Mẹ; ngoài Mẹ ra, không ai dạy con bài học yêu Con chí thánh của Mẹ cho đúng ý Thiên Chúa.

 

Muốn yêu Con chí thánh của Mẹ, con phải có những nhân đức căn bản như Mẹ. Nhân đức không tự nhiên mà có, cần phải tập luyện. Lạy Mẹ, xin Mẹ dạy con. Muốn yêu Mẹ, con phải yêu Con chí thánh của Mẹ. Sống với Mẹ là đồng hành với Mẹ để bước theo Chúa Giêsu, dưới sự hướng dẫn của Chúa Thánh Thần. Hoa trái của Thánh Linh trổ sinh trong đời sống của con để đem muôn người về cùng Con chí thánh của Mẹ, làm vinh danh Cha trên trời.

 

Ôi ! lạy Mẹ, xin phủ trên con bóng cánh của Mẹ để con có thể dứt khoát với những ngày tháng dại khờ của con.

 

Chúng con được Thầy Chí Thánh chọn gọi làm người Kitô hữu trưởng thành trong môi trường chúng con đang sống; muốn yêu Mẹ Maria, phải yêu Chúa chân thành.

 

Bí Tích Thánh Thể, chính là nguồn sống của đời chúng con.

 

Lạy Mẹ, là Phụ nữ Thánh Thể, xin dạy con biết sống tôn thờ, chiêm ngắm mầu nhiệm Chúa Giêsu Thánh Thể với một niềm tin sắt son.

 

Lạy Mẹ Maria, con yêu Mẹ quá muộn màng, nhưng vẫn tràn đầy hy vọng; nay con đã biết yêu Mẹ, như lòng Mẹ mong muốn.

 

Hồi tâm ôn lại bài học con đường Thập Giá Chúa Giêsu Con Mẹ đã cùng Mẹ trải qua, với diễm phúc được làm con Mẹ qua lời trăn trối của Anh Cả đang được dương cao trên Thập giá.

 

Hồng ân cứu độ, chương trình của Chúa Cha thương loài người!

 

Không có cực hình nào đau đớn hơn cho một bà Mẹ là phải chứng kiến con mình bị hành hạ, giết chết một cách oan ức; Mẹ đã can đảm chịu đựng, im lặng chết đứng, ôm lấy thập giá để vững niềm tin, dù đau lòng mấy cũng chấp nhận hy sinh để con mình chịu chết cứu độ nhân loại.

 

Con xin yêu Mẹ với cả lòng thành của người con thảo để mưu cầu vinh danh Cha hiền.

 

"Con luôn trông cậy Chúa khác nào em bé ngủ yên trong tay mẹ hiền, bên lời yêu mến. Tình Chúa mãi mãi theo con, cho tâm hồn dù trong mưa gió, mãi mãi bình yên, mãi mãi bình yên ..."

 

Mẹ ơi ! đã nhiều năm con sống cô đơn.

Trong bóng tối mịt mùng bao nhiêu lạnh lòng.

Nay con quyết tâm trở về bên Mẹ mến yêu,

Sống đời con thơ phó thác nơi Mẹ hiền.

 

Con có Mẹ, sợ chi; có Mẹ, lo gì...

 

Mẹ là vinh quang của Giáo hội và là niềm vui cho người Kitô hữu trung thành yêu Chúa yêu Mẹ; bên Mẹ, chúng con quyết tiến, theo cờ bác ái bay phất phới trên trần gian.

 

Xin cầu bàu cho chúng con được đầy ơn Chúa Thánh Thần, luôn vững bước tin yêu.

 

Như Mẹ quyết sống vâng lời,

Cùng theo Thánh Tử sáng ngời yêu thương.

Ngày về Thiên quốc hồi hương,

Mẹ con quấn quýt vấn vương Cha hiền.

 

Nam Giao