CN 29B

 

Tựa Nương

 

 

 

Tựa nương bên Chúa là hơn,

T́nh thương ấp ủ rưới ơn tràn đầy.

Vâng lời chỉ dạy của Thầy,

Nh́n lên xanh thẳm ngất ngây t́nh Trời.

 

Trăng rằm im lặng ngẩn ngơ

Trước đời nhân chứng chưa mơ ngày về.

Lầm than khó nhọc chẳng nề,

Hăng say t́nh Chúa tràn trề yêu thương.

 

Chu toàn ơn gọi nêu gương,

Phất cờ Thánh Giá lên đường quyết tâm.

Gẫm suy t́nh Chúa ngấm dần,

Từ nay quyết chí tri âm t́nh Ngài.

 

Nh́n lên ánh mắt van nài,

Cúi đầu thầm lặng ḷng nầy xót xa.

Bao nhiêu cơ hội ân ban,

Cho con nghiệm thấy t́nh Cha quan pḥng.

 

 

 

Cố lên, sống thật trắng trong,

Mới mong nghe rơ tiếng ḷng của Cha.

Lời Cha nhỏ nhẹ như là

Mây bay gió thoảng chiều tà ấm êm.

 

Con t́m nương tựa ngày đêm,

Để hồn thanh thản bên thềm yêu thương.

Đời người sinh tử là thường,

Nhưng hơn muôn vật, đoạn trường vẫn cam.

 

T́m giờ thinh lặng trầm ngâm,

Mới mong nhận rơ nội tâm hồn ḿnh.

Điều lành, điều dữ phân minh,

Tẩy cho sạch hết mới trinh ḷng thành.

 

Lời Chúa quyết sống quyết hành,

Nên người con thảo, nghĩa t́nh với Cha.

Con là con của Cha mà,

Thực thi Thiên ư mới là hiền nhân.

 

Ngày ngày thăm viếng Người Anh,

Nhận thêm sức sống Thánh linh t́nh Ngài,

Trăm hoa đua nở ai ơi,

Cánh đồng Giáo Hội hoà hài yêu thương.

 

Nam Giao