TRĂNG RẰM SOI BÓNG HỒNG ÂN
7 Tuổi xuân trót dại bao lầm lỗi,xin Ngài đừng nhớ đến, *
nhưng xin lấy tình thương mà nhớ đến con cùng. Tv 24( 25)
Đêm nay nhìn ngắm trăng ngà,
Lơ là tình Chúa thi ca cuộc đời.
Ngày qua ,tháng lại vui cười
Tưởng mình sống mãi đẹp đời hoan ca.
Một thời xây mộng tình ca,
Say trong giấc điệp vào ra tình nồng.
Sống trong tình thế tưng bừng,
Quên ngày bế mạc đời mình tưởng lâu.
Đời tôi, bãi bể nương dâu,
Chạy theo lạc thú cắm đầu mãi mê.
Thích tiền, không chỗ nào chê,
Bỏ quên lối rẽ đường về Nhà Cha.
Giờ nầy suy nghĩ thấm mà,
Ngày mai đau yếu rồi ra bơ phờ.
Tâm tôi im lặng ngẩn ngơ,
Gẫm suy tình Chúa vẫn chờ đợi tôi.
Đời tôi sống thật trớ trêu,
Trầm mình trong chốn rong rêu bụi đời.
Ôn ào ong bướm lả lơi,
Không còn nhớ đến Ngôi lời chờ mong.
Âm thanh nhè nhẹ thấm hồn,
Cha chờ, Mẹ đợi ôm con vào lòng.
Trở về bên Chúa van lơn,
Tâm tôi nỗi nhớ mênh mông tình Ngài.
Xin cho con biết van nài,
Hồng ân RỬA TỘI ca bài yêu thương
Tôi mơ một cuộc tương phùng
Cho đôi tim ấm tình nồng Giê-su.
Suối thiêng bến đổ Ngôi Lời,
Hương tình thắm thiết tuyệt vời vấn vương
Trung thành yêu Chúa can trường.
Ôm ghì lấy Chúa tựa nương khấn cầu.
Nam Giao