NHÌN LÊN THIÊN CUNG CON NHỚ MẸ HIỀN
Yêu mẹ con phải vâng lời bảo khuyên.
Nhìn trời cao thẳm mây xanh,
Áo choàng của Mẹ màu xanh tuyệt vời,
Mẹ giữ kho báu Nước trời,
Chúa Cha yêu Mẹ thấm tình đại dương,
Con dân Nước Việt bốn phương,
Bao nhiêu kinh dị tai ương qủy mời.
Sống nơi xứ lạ quê người,
Cơm no áo ấm quên lời bảo khuyên.
Giàu sang phú quý làm nên,
Lạc xa tình Chúa, lênh đênh giữa đời.
Thuyền con sóng vỗ tơi bời,
Quỷ vương theo gót không rời tâm ta.
Đường trường bóng tối mờ xa,
Tâm tư hoang lạnh trầm kha lắm rồi.
Mẹ hiền theo gót không rời,
Nhìn lên ảnh Mẹ, con thời cậy trông.
Nghe như tiếng Mẹ gọi hồn,
Cha chờ Mẹ đợi, mong con trở về.
Đừng nghe tiếng quỷ rủ rê,
Sa chân lỡ bước tái tê nỗi lòng.
Nó mà vào được, đừng hòng,
La to hét lớn như ong họp đoàn.
Cuộc sống có lắm hờn oan,
Gẫm suy tình Chúa, lo toan ngày về.
Nhớ thương hoài niệm nhiều bề,
Nhớ về quê Mẹ tái tê buồn phiền.
Bao nhiêu ơn thánh triền miên,
Qua tay của Mẹ thương đời con thơ.
Con ơi! hãy sống chỉnh tề,
Cha chờ Mẹ đợi trên quê Thiên đàng.
Cho dầu biển sóng lênh đênh,
An tâm ôm Mẹ bềnh bồng không buông.