CỎ LÙNG CHIẾM HẾT TÂM TÔI
Nhân đức diệt chết cỏ lùng.Khiêm nhừơng sâu thẳm qủy khùng đứng xa.
Làm cho mảnh đất hồn ta,Hoa màu tươi tốt tìm ra đường về.
Đời tôi nửa tỉnh nửa mê,
Bóng mờ tội lỗi rủ rê tháng ngày,
Không còn thương nhớ lời Thầy,
Cỏ lùng qủy đã gieo đầy lớn lên.
Đời con va vấp lỗi lầm,
Chạy theo lạc thú âm thầm bỏ Cha.
Sống trong tình qủy vào ra,
Lương tâm chết đứng gian tà theo sau.
Thời gian thoáng vút bóng câu,
Bao nhiêu cạm bẩy không sầu lắng lo.
Một đời say đắm hoang mê,
Sa lầy chân vướng tái tê cõi lòng.
Trầm mình nước đọng quay vòng,
Chìm trong băng lạnh không mong ngày về.
Kinh hoàng lúc tỉnh, lúc mê
Đời người phận mỏng ê chề héo hon.
Đời tàn mới biết gian nan,
Trở về bên Chúa hồi âm tình Ngài.
Nhìn lên Mẹ thánh van nài,
Tập bao nhân đức mãi hoài không.buông.
Nhân đức diệt chết cỏ lùng.
Khiêm nhừơng sâu thẳm qủy khùng đứng xa.
Làm cho mảnh đất hồn ta,
Hoa màu tươi tốt tìm ra đường về.
Từ nay quyết chí hầu kề,
Có giờ viếng Chúa tỉ tê nỗi niềm.
Làm người trung hiếu báo đền,
Thánh Thần ấp ủ vững bền sống ngoan.
Sống Lởi Chúa dạy hòa âm,
Hương bay ngào ngát, thì thầm đắm say.
Trầm mình trong khối tình say,
Xin thưa với Chúa, con nay trung thành.
Nam Giao