AI ƠI! NÊN PHẢI NGHĨ XA
Đêm buồn nỗi nhớ niềm thương,
Sống là tạm gởi, hồi hương ngày về.
Được tình yêu Chúa vỗ về,
Quê Trời vĩnh cửu Cha chờ đợi con.
Lá xanh lặng lẽ chuyển cành,
Lá vàng chờ đợi, xa cách kiếp tàn.
Dẫu đời mưa nắng gian truân,
Giàu sang cũng chết, nghèo nàn cũng qua.
Cuộc đời thả nổi trôi xa,
Giờ đây tỉnh ngộ, vào ra nguyện cầu.
Ngồi nhìn qua cửa bóng câu,
Còn giờ ôm Chúa, hát câu ân tình.
Niềm tin chiếu sáng anh linh,
An bình vui sống, gian trần phù du.
Ai ơi nên phải nghĩ xa,
Dẫu vàng nghìn lạng khó mà chuộc mua.
Bao năm trót dại theo hầu,
Cuộc đời quá lắm âu sầu đeo mang.
Bóng đêm tội lỗi thênh thang,
Con thơ qụy ngã vào hang bạc vàng.
Giờ nầy mới thấy điêu tàn,
Hồi tâm quay lại xếp hàng con ngoan.
Xin cho con biết lo toan.
Mà trong cuộc sống, nhiều lần đánh rơi.
Đêm nằm nghe tiếng gọi mời,
Về đi, đừng sống chơi vơi dại khờ.
Dẫm bừa sỏi đá ngu ngơ,
Dốc đời không đẹp như mơ giã từ.
Khổ đau thân phận hình hài,
Nhìn lên Thâp gía miệt mài lời kinh.
Nôn nao hạnh phúc ân tình,
Suối thiêng Thánh thể đậm tình mến yêu.
Nam Giao