BÊLEM ĐÊM ẤY
Thế nhân, nhân thế thờ ơ,
Nỗi sầu nhớ Chúa con thơ lắng chìm.
Bê-lem đêm vắng trầm mình,
CON TRỜI xuống thế chung tình khỗ đau.
Hai tâm hồn thánh đeo sầu,
Tuyết rơi lạnh lắm nhà lầu sáng trưng.
Gối êm, chăng ấm theo cùng,
Tấm thân cát bụi vô cùng thảnh thơi.
Giu-se Đức Mẹ chơi vơi.
Không người đón nhận ,không lời ủi an.
Quạnh đau lòng Mẹ gian nan,
Thôi đành tìm đến cái hang lừa bò.
Bê-lem đêm ấy hò lơ,
Thiên thần ca hát bé thơ mĩm cười.
Gọi mời, mời gọi đến nơi,
Cảnh nghèo bé nhỏ thánh thơi giữa trời.
Hãy đi nghinh đón Con Trời,
Mục đồng đáp trả không lời đắng đo.
Bồng con bê nhỏ lần mò,
Qùy bên mán cỏ co ro kính thờ
Bầu trời rực sáng cảnh thơ,
Đờn ca xướng hát xe tơ loài người.
Thánh thiên giây phút tuyệt vởi,
Nỗi đau của Mẹ dâng lời gẫm suy.
Giu-se Đức Mẹ gối qùy,
Tạ ơn giây phút linh uy nhiệm mầu.
Niềm tin bền vững không sầu,
Mục đồng bái lạy kết câu ân tình.
Xin cho con biết chung tình,
Tâm con máng cỏ Chúa nhìn đắm say.
Dọn lòng đón Chúa mỗi ngày,
Ôi! hồng ân thánh tràng đầy yêu thương.
Nam Giao