BÌNH MINH CHIẾU SÁNG TRỜI CAO
Bình minh soi bóng hồng ân,
Mây trời vương vấn biết thân trở về.
Các nhà Khoa học say mê,
Không tin Tạo hóa u mê thế trần.
Loài người ý chí Chúa ban,
Chăm khôn để sống trọn tình nghĩa ân.
Có tin Thiên Chúa hay không ?
Loài người cũng phải ngước trông lên trời.
Khấu đầu lạy Đức Chúa Trời,
Cho con cảm nghiệm dâng lời tạ ơn.
Làm người phải biết phận hèn,
Tấm than cát bụi lo lem lỗi lầm.
Hối tâm qủa thật rất cần,
Sang bằng cuộc sống không còn tự cao.
Khiêm nhường sâu thẳm khác khao.
Con yêu mến Chúa thì thào trong tâm.
Trời cao đất thấp tri ân,
Giúp ta thấy được hướng lên của đời.
Thời gian như cánh tên bay,
Năm năm, tháng tháng, ngày ngày thoáng qua.
Đồng hồ tích tắc tình ca,
Nó đi ,đi mãi có chờ đợi ai.
Con xin quyết chí không lười,
Một ngày nhớ Chúa năm mười phút thôi.
Không còn để Chúa nổi trôi.
Ôm ghì mãi nhớ tình Ngài thương con.
Niềm tin vững bước cậy trông,
Từ đây quyết chí không buông Lời Thầy.
Ngày mai rồi lại ngày mai,
Hiệp dâng Thánh Lễ ca bài tri ân.
Lâu đài tình ái trần gian ,
Con xin sẽ được, cha ban không từ.
Nam Giao