CHA ƠI: CON ĐÃ DẠI KHỜ
Con bơi trong biển cuộc đời,
Nhận chìm dĩ vãng xa xôi qua rồi.
Niềm tin vắng bóng một thời,
Đi qua nhà Chúa không hoài viếng thăm.
Chạy theo ngày tháng phong trần ,
Cứ đi ,đi mãi bình an không về.
Trời chiều nắng nhạt mây mờ
Như mời, như gọi con về với Cha.
Cha ơi! Con đã dại khờ,
Ngày qua tháng lại ơ hờ vô ơn.
Chạy theo phú quý lờn vờn,
Bỏ quên Lời Chúa trôi luôn cuộc đời.
Ánh đèn xanh đỏ lả lơi,
Màn đêm buông xuống rã rời tấm thân.
Đớn đau cô quạnh âm thầm,
Xót thương cho kiếp vong ân tình Ngài.
Xin cho con biết van nài,
Lòng thương xót Chúa mãi hoài thi ân.
Giòng đời bể khổ gian nan,
Con cầm tay Chúa bình an , an lành.
Thân xác dẫu có hao mòn,
Nhiệm mầu tình Chúa bảo tồn thân con.
Đồng hành có Chúa là hơn,
Hào quang chiếu sáng hân hoan ngày về.
Nam Giao