“Chỉ Trong Thiên Chúa Mà Thôi,
hồn tôi mới được nghỉ ngơi yên hàn.” Tv 61
Ngồi đây môi mặn tim đau,
Lạc xa tình Chúa vương sầu cô đơn.
Theo lạc thú quên linh hồn,
Giờ nầy mới thấy bồn chồn lắng lo
Mối tình của Chúa Giê-su,
Tôi đà quên lãng mờ lu mất rồi.
Đêm về mới thấy đơn côi,
Hết tiền hết bạc tình đời tình nhân.
Bóng mờ tội lỗi kinh hoàng
Hận mình khờ dại vương mang bụi đời.
Lăn vào trác táng một thời,
Đam mê tàn lụi phận người con Cha.
Đời ta không thể trầm kha,
Bầu trời cảnh đẹp thi ca nhiệm mầu.
Giê-su tiếp nối chiếc cầu,
Trần gian bến tạm qua cầu về quê.
Đời người quả thật nhiêu khê,
Đừng ham khờ dại mà quên đường về.
Bao nhiêu ơn thánh tứ bề,
Đừng đi lạc nữa, mau về cùng Cha.
Hãy ôm ghì Chúa thiết tha,
Thời gian đi mãi, chiều tà đến nơi.
Chúa Cha ban tặng Ngôi Lời,
Ki-tô ánh sáng cho đời hướng đi.
Lòng Ngài quả thật bao la,
Là giòng thác nước chảy ra ân tình.
Cho đoàn con cái trầm mình,
Ẩn trong tình Chúa tâm linh sáng ngời.
Day ta cầu nguyện tuyệt vời
Mặc khải cho biết Chúa Trời Cha tôi
Lạy Cha, Cha ở trên trời,
Vinh danh Cha Cả muôn đời ánh quang.
Nam Giao