CHÚA CHIÊN LÀNH NGƯỜI THƯƠNG DẪN CON ĐI

08/05/2022
CHÚA CHIÊN LÀNH NGƯỜI THƯƠNG DẪN CON ĐI

 

 

 

Đoàn chiên bé nhỏ đừng lo,
Sợ gì những kẻ lần mò bóng đêm.
Kẻ gian rình rập liên miên,
Chờ khi qụy ngã nó liền hò reo.

 

GIÊ-SU đã nói như neo, Tối tăm tăm tối cheo leo đường trần.

Theo Thầy, con phải gian nan, Ôm ấp tình Chúa ân ban tràn đầy.

 

Sa- tan nhìn thấy hổ ngươi,
Gíao dân tín hữu tươi cười sống ngoan.
Tâm người yêu Chúa hân hoan,
Lắng nghe Lời Chúa truyền loan Nước Trời.

 

Lắng nghe Lời Chúa chảy vào tâm ta. Xin cho con biết lắng nghe, để đời con sống nên người nhân chứng con ngoan Nước Trời giữa lòng thế giới hôm nay.

Một thế giới đau thương tan nát tình người, gia đình đổ vỡ, con cái mất niềm tin yêu, sống thiếu tình thương của người cha lẫn mẹ.

Bao nhiêu nghịch cảnh trên đời, quỷ ma nhả khói mịt mù, đường về núi thánh, biết đâu mà tìm.

 

Nhìn vào Giáo hội sơ khai,
Thánh Thần gìn giữ an bài khônngoan.
Trải bao sóng gió lầm than,
Quỷ vương đập phá tan hàng được đâu.

 

Bao nhiêu thời đại qua mau,
Nhưng mà thánh chỉ Giáo Hoàng vẫn yên.
Đoàn chiên bé nhỏ triền miên,
Ẩn trong tình Chúa. ngang nhiên sống lành.

 

Nhân loại càng tiến xa về phát triển vũ trụ trần gian, sa vào cạm bẫy quỷ vương mất rồi, hô to la lớn khoe mình, tự cao, tự đại coi như số một trên đời, chạy theo quỷ sứ coi trời bằng vung, không nhìn đến Chúa Giêsu, chờ khi sức yếu hồi tâm muộn màng.

 

Ai ơi! chớ có ngủ mê,
Thế gian đường dốc gồ ghề hiểm nguy.
Cố công tìm kiếm quyền uy,
Thế rồi đến phút sinh thì xót xa.

 

Cả đời tích lũy làm ra,
Không giờ nghĩ đến hồn ta mong chờ.
Đêm về im lặng nằm mơ,
Ngày mai thôi dậy xác xơ kiếp người.

 

Xin làm con chiên ngoan đạo,Thánh kinh lời Chúa chuyên chăm, khắc ghi hạnh đạo sống đời chứng nhân, hân hoan vui sống an bình, trong đoàn chiên Chúa sớm chiều an vui, nhớ lời Chúa phán, yên tâm ngày về.

“Hỡi đoàn chiên nhỏ bé, đừng sợ, vì Cha anh em đã vui lòng ban Nước của Người cho anh em.” (Lc12:31)

Tôi là con chiên bé nhỏ trong đàn, lại bị kẻ thù bủa lưới vây tôi tứ bề; trong cô đơn buồn tủi lạc lối nào hay, lắm lúc vì mê chơi, đói lả tình Chúa, chơi vơi giữa nhân tình thế sự, cay đắng mùi đời, buồn chán rồi lại kêu trách Chúa,

“Sao Chúa để con khổ nầy khổ nọ?”, thật là cao ngạo…

 

Từ lâu con đã dại khờ,
Bỏ quên tình Chúa bơ vơ trên đời.
Tưởng rằng mình sống lâu dài,
Lo gì giây phút cuộc đời ly tan.

 

Chúa bỏ 99 con chiên ở lại trong đàn mà đi tìm con chiên lạc là tôi; bụi đất làm tôi xơ xác,

nghịch cảnh cuộc đời luôn bám sát thân tôi. Nhìn lên thì thấy tủi buồn, nhìn xuống thì thấy thân phận bọt bèo, nhìn quanh thì gặp được ánh mắt của Thầy Chí Thánh Giêsu. Chưa kịp nói nên lời, Thầy đưa đôi tay đỡ tôi dậy vác tôi về, thả tôi vào lòng Giáo hội yêu thương, cho tôi thấy rõ chính mình với bí tích Giao hòa, gội sạch hồn tôi cho vơi đi những ươn hèn gian dối nhỏ nhen và ban cho tôi dư đầy nguồn ơn thánh để đủ năng lực bước theo Thầy.

Lạy Thầy Chí Thánh, con yêu mến Thầy; con phải đi lên, con phải miệt mài tiến bước, lắng nghe tiếng Chúa: “Chiên tôi thì nghe tiếng tôi; Tôi biết chúng và chúng theo tôi.”

 

Đời ta năm tháng soi mòn,
Bỏ quên tình Chúa, đâu còn nhớ thương.
Chìm sâu trong tội vấn vương,
Giờ nầy, mới thấy tai ương quanh mình.

 

Đêm về gió lạnh tâm linh,
Tiếng lòng thổn thức, gọi tình yêu thương.
Quyết tâm đứng dậy can trường,
Tình yêu của Chúa miên trường chờ ta.

 

“Bạn hãy ký thác đường đời cho Chúa, rồi chính Chúa sẽ ra tay cứu nguy.” (Tv113)

 

Cuộc đời bao nỗi vui buồn,
Người Ki-tô hữu cội nguồn tình yêu.
Mối tình của Chúa Giê-su,
Cùng nhau thắp sáng vui tươi giữa đời.

 

 

Nam Giao