CHÚA NHÌN TÔI TRONG NGUYỆN CẦU
Niềm tin con đã mất rồi,
Vùi lâu trong chốn bụi đời đeo mang.
Ngước nhìn lên chiếc cầu thang,
Cửa trời rộng mở con đang nuốc sầu.
Xin Mẹ chuyển tiếp lời cầu,
Cho con sống lại theo hầu Giê-su.
Đêm nay nhìn ánh trăng thu,
Ước gì gởi được cánh thư giải bày.
Mộng đời phù phiếm lung lay,
Chiều tà bóng xế mới hay dại khờ.
Lặng thinh, thinh lặng hồn thơ,
Chúa ơi! chớ bỏ con khờ chơi vơi.
Tôi ngồi đợi gió gọi mời,
Khơi nguồn tâm sự cuộc đời trôi qua.
Quê hương hai chữ đậm đà,
Sống là tạm gởi, rồi ra đi về.
Cha tôi thương lắm mãi mê.
Đi tìm, đi kiếm con thơ lạc đường.
Tình yêu Thiên Chúa miên trường,
Hòa đồng cuộc sống giao tương loài người.
Được làm con Đức Chúa Trời,
Tôn thờ Thiên Chúa vâng lời bảo khuyên.
Xin ơn chí quyết cần chuyên,
Lời thiêng trên hết gắng liền tâm tôi.
Không để Lời Chúa nổi trôi,
Nắm bàn tay Chúa, tâm tôi an bình.
Men nồng muốn mặn của mình,
Ướp đời nhân chứng nên hình Ki-tô.
Cho dầu đời có bộn bề,
Mỗi ngày ít phút nhớ về quê Cha.
Ai ơí! Nên phải nghĩ xa,
Theo đường Thập Tự, vào ra mến Thầy.
Nam Giao