Chúa phán: “Thầy Sẽ Không Bỏ Các Con Mồ Côi”
Ga 14, 18
Tôi thương ,tôi nhớ ngôi Lời,
Xuống trần cứu chuộc cho đời con thơ.
Đêm thanh gió mát huyền mơ,
Cúi đầu ôm mộng, cơn mơ tình Ngài.
Thế trần nhiều nỗi mê say
Lạc xa điểm hẹn sầu cay một đời.
Lắng sâu tận đáy hồn tôi,
Cúi đầu lạy Chúa Ngôi Lời gia ân.
Đôi chân con đã mõi mòn
Thời gian đi mãi không còn nhớ thương.
Quanh con bóng tối vấn vương,
Con thơ qụy ngã tai ương đường trường.
Giê-su chỉ lối đưa đường,
Làm con Thiên Chúa môi trường trần gian.
Tình Ngài qủa thật ân ban,
Bao năm xa cách ly tan tình Thầy.
Lòng con cảm thấy quặn đau,
Trở về bên Chúa từ đây mến Người.
Cúi đầu lạy Chúa Ngôi Lời,
Ân tình Rửa Tội thành người con Cha.
Ôi! Tình yêu Chúa bao la,
Giê-su Thánh Thể chờ ta từng ngày.
Làm sao chối được việc Thầy,
Sử ghi còn đó, lòng này khắc ghi.
Tình yêu của Chúa bao la,
Tử nay quyết sống hoan ca tình Ngài.
Cho con đói khát tình Ngài,
Cho con say đắm van nài tình yêu.
Cho con mến Chúa yêu kiều,
Giê-su Thánh Thể tình yêu tuyệt vời.
Tình thương ban tặng cao vời,
Ôm ghì Thánh Thể dâng lời tạ ơn.