“Chúc Tụng Đấng Nhân Danh Chúa Mà Đến”
Chuyện tình của Chúa Ngôi Lời,
Âm thầm dệt mộng không lời kêu ca.
Lặng im, im lặng trường ca
Kiếp tằm cam chịu thi ca vào đời.
Nhiều người trải áo xuống mặt đường, một số khác chặt lá ngoài đồng ruộng mà rải lên lối đi.
Họ reo hò vang dậy: “Hoan hô Chúa ngự trên chốn cửu trùng!”
Các môn đệ lấy áo choàng của mình trải lên lưng lừa con, và giúp Người cỡi lên.
Người đi tới chỗ nào, dân chúng cũng trải áo lót đường Người đi.
Thấm đau của Chúa Ngôi Lời,
Lặng thinh, thinh lặng không lời kêu ca.
Đoàn người theo Chúa hoan hô,
Giê-su thấy rõ tình ca thấm buồn.
Nếu tôi có mặt vào ngày giờ đó, tôi cũng hoà nhập vào đoàn người cầm cành lá đón rước Chúa…
“Hoan hô! Chúc tụng Đấng nhân danh Chúa mà đến. Hoan hô trên các tầng trời!”
Thâm sâu ánh mắt u buồn,
Giê-su Thập Tự lên khuôn cho đời.
Lòng thương xót Chúa gọi mời,
Người Ki-tô hữu thấm lời tình thương.
Chúa vào Thành Thánh oai hung. Để bước vào đường Thập Giá khổ đau.
Đường vào Giêrusalem mọi người đều theo Chúa, nhìn đám đông vàng thau lẫn lộn, nỗi buồn thấm đậm tâm hồn Chúa vì Chúa là Thiên Chúa thấu rõ tâm hồn của mỗi một người…
Con đường Chúa đã đi qua,
Hai ngàn năm vẫn chưa hề phôi phai!
Tình yêu rõ nét không sai,
Hãy mau nhìn đến tương lai đang chờ.
Lạy Thầy Chí Thánh con thờ,
Xót xa tình Chúa vô bờ đoái thương.
Giê-su cứu thế tỏ tường,
Làm sao chối được con đường Chúa đi.
Thời đại chúng ta đang sống là thời đại hồng ân, lòng thương xót Chúa luôn chờ đợi chúng ta.
Ngày Lễ Lá cho ta chứng kiến và suy niệm đời sống đạo của chúng ta…
Nhìn thấy đổi thay bất ngờ của cuộc đời và của lòng người .
Dân chúng vừa mới hân hoan cầm cành lá đón tiếp Chúa đã lập tức quay lại la ó kết án Chúa.
Giê-su Thiên Chúa Ngôi Lời, Ngài thấu suốt tâm hồn của mỗi một người đi theo Ngài, hôm nay hoan hô ngày mai bội phản…
Xin cho ta biết hòa hài,
Nhìn Thầy Chí Thánh ca bài tri ân.
Đường lên Núi Sọ âm thầm.
Mối tình của Chúa ta cần gẫm suy.
Trời rơi lắm giọt mưa buồn, hồn tôi gợi nhớ thấm hồn ăn năn. Xin cho con biết chuyên chăm, thân thưa với Chúa con cần Chúa thôi.
Đêm buồn ngắm ánh trăng mơ,
Rọi vào tâm thức hồn thơ ê chề.
Hồn tôi ớn lạnh vỗ về,
Từ ngày bỏ Chúa, tôi mê cuộc đời.
Hồi tâm nhớ lại tháng ngày qua, biết bao Mùa chay Thánh về rồi lại qua đi, tôi đã làm gì?
Hao gầy viễn xứ nổi trôi,
Thuyền tôi chao đảo giữa khơi mịt mù.
Sóng đời theo gió vi vu,
Lạc xa điểm hẹn Giê-su đợi chờ.
Xin cho con biết im lặng hồi tâm, biết dâng lời ca tụng Chúa, quyết tâm không làm Chúa khổ vì con dại khờ.
Càng gần đến cuối cuộc đời của Chúa Giêsu, chương trình cứu chuộc loài người càng sáng tỏ minh chứng THIÊN CHÚA LÀ TÌNH YÊU.
Khô khan đã bấy lâu nay
Chờ mong khắc khoải từng ngày ngóng trông
Lời Ngài như ánh hừng đông,
Tỏa ra ấm áp, ban không cho đời,
Tình Ngài luôn mãi tuyệt vời,
Ngôi Lời Ngài đến cứu đời vì con.
Âm thầm lặng lẽ mỏi mòn,
Giê-su Nhà Tạm héo hon đợi chờ.
Dẫm trên sỏi đá ngu ngơ,
Dốc đời không đẹp, tim thơ giã từ.
Trao về Chúa trọn tâm tư,
Ngã vào lòng Chúa an cư hài hòa.
Nam Giao