CON Ớ! ĐỪNG SỐNG BẠC TÌNH
Đêm thanh ngắm ánh trăng liềm,
Nghe lòng rung nhẹ nổi niềm thấm đau.
Mắt con ước lệ thấm sầu,
Trần đời qúa lắm sắc màu đua chen.
Con thời yếu đuối ươn hèn,
Lạc xa tình Chúa, bon chen tình đời.
Giờ nầy mới thấy rã rời,
Con nhìn mắt Mẹ lệ rơi chảy dài.
Nghe như tiếng Mẹ van nài,
Vâng lời Mẹ dạy miệt mài cậy trông.
Không ai xin Mẹ về không,
Quyết tâm hối cải Mẹ bồng con qua.
Đường trường tăm tối mờ xa,
Giê-su Anh Cả đèn pha dẩn đường.
Dấn thân vào chốn yêu thương,
Cho đời con thật ngát hương Cha hiền.
Bao năm Cha đợi triền miên,
Lòng đau Mẹ chịu nổi niềm chờ mong.
Cho dầu nước chảy đá mòn,
Tình yêu của Chúa vẫn còn thương con.
Thân con nát bấy hao mòn,
Cha ôm Cha ấp Cha hôn con nhiều,
Cha là Thiên Chúa tình yêu,
Đời con không thể cô liêu trầm mình.
Con ơi! Đừng sống bạc tình,
Nhiệm mầu sâu thẩm ân tình Cha ban.
Đừng đi lạc bước lan ban,
Cha chờ Cha đợi con cầm tay Cha.
Tinh yêu qủa thật mặn mà,
Con xin quay gót thật thà ăn năn.
Đồng tâm nhất trí song hành,
Hào quang chiếu sáng vinh quang ngày về.
Nam Giao