CON ƠI! THỨC TỈNH MỈ MIỀU BÊN CHA
Thời giờ lẵng lặng đi thôi,
Quay cuồn cuộc sống thế rồi quên Cha.
Đêm nằm thao thức Thấm là,
Lương tâm nhỏ nhẹ phát ra Cha chờ.
Vì ta đã sống hững hờ,
Tình thương của Chúa vô bờ chờ mong.
Thôi thôi không sống vị vong,
Chính hồn ta được Chí công tác thành.
Từ nay quyết chí thi hành,
Nhìn về quê thật liền cành cây yêu.
Giê-su chỉ dạy bao điều,
Con ơi! Thức tỉnh mỉ miều bên Cha.
Chiến trường ma quỷ phun ra,
Biết bao chiến thuật làm ta mê hồn,
Lời Thầy Chí Thánh ôn tồn,
Hãy qua cửa hẹp không buồn nội tâm.
Chính là giới luật cầm chân,
Giữ gìn con khỏi xa lần niềm tin,
Cỏi lòng trống vắng im lìm,
Con đang nghe rỏ con tim nghẹn ngào.
Nhìn lên Thánh giá thì thào,
Giê -su chịu chết đi vào tâm can.
Quyết tâm thống hối ăn năn,
Thánh Thần gìn giữ bình an trung thành.
Tháp tùng nên một với cành,
Hút đầy nhựa sống trưởng thành sống ngoan.
Nên người công chính hân loan,
Thấm tình yêu Chúa bình an ngày về.
Nam Giao