CON VỀ BÊN MẸ SỐNG MÙA CHAY
DƯỚI CHÂN THẬP GIÁ, ĐỨC MẸ ĐAU KHỔ CAN TRƯỜNG
Tiếc thời xuân đã thờ ơ,
Nhìn lên trời thẳm ước mơ trở về.
Cuộc đời bóng xế mây mờ,
Trôi theo dĩ vãng có chờ đợi ai.
Đường về núi thánh gọi mời,
Ăn năn thống hối dâng lời tạ ơn.
Giê-su thẩm phán chí công.
Lời Ngài chính thật cán cân cuộc đời.
Người khôn kẻ dại trên đời,
Cùng chung lối bước gọi mời lắng nghe.
Mẹ ơi! con đã dại khờ,
Bóng hình của Mẹ, vỗ về con yêu.
Nhìn lên Con Mẹ Giê-su,
Đắng cay, cay đắng, mắt mờ lệ rơi.
Giê-su con Mẹ là Lời,
Chúa Cha ban xuống cho đời hồng ân.
Ngôi Lời Con Chúa gian nan,
Tình yêu tiếng gọi héo tàn vẫn ham.
Can-vê đồi tím nắng hanh,
Càng suy, càng thấm mong manh ngày tàn.
Giê-su Thập Tự kiên gan,
Vẫn chờ, vẫn đợi, diễn đàn tình yêu.
Lệ rơi mắt thắm đỏ ngàu.
Xót xa tình Chúa, mau mau trở về.
Mùa Chay Tuần thánh chỉnh tề,
Hân hoan khẩn nguyện, đêm về hồi tâm.
Mẹ ôi, xin chút tình thêm,
Con thơ của Mẹ trèo lên núi đồi.
Hồng ân Con Chúa Ngôi Lời,
Vai mang Thập Tự leo đồi Can-vê.
Hiệp dâng Thánh Lễ chỉnh tề,
Ôm ghì Thánh Thể, say mê mến Thầy.
Nam Giao