CON XIN QUAY GÓT TRỞ VỀ BÊN CHA
Hạnh phúc thay, kẻ lỗi lầm mà được tha thứ,
người có tội mà được khoan dung.(Tv33)
Ngồi nhìn ngắm ánh trăng thề,
Hồn tôi xao xuyện đê mê thấm buồn.
Cúi đầu cảm nhận tình nồng,
Thời gian bỏ Chúa đeo bồng phù vân.
Đi luôn trôi mãi thời gian,
Gió lay cành lá,đêm thanh bổn chồn.
Cô đơn cảm nghiệm tủi buồn,
Bầu trời sắc tím nhuộm hồn Mùa Chay
Thời gian nó chạy như bay,
Làm sao trốn được phút giây về chiều.
Các nhà Bác học đăm chiêu,
Không tin có Chúa cô liêu ngày tàn.
Nhiều đêm thức giấc cầm canh,
Lắng lòng nghe vạc kêu canh mà sầu,
Ngày qua tháng lại theo hầu,
Say mê, mê mãi cung cầu thế gian.
Trải bao nhiêu nỗi lầm than,
Bóng hình của Chúa, không ham ngắm nhìn.
Tiền tài danh vọng say tình,
Ngã vào động quỷ thân mình lọ lem.
Thấm buồn, mới thấy mình điên,
Cả đời bạc nghĩa, nỗi niềm vong ân.
Trở về bên Chúa hồi âm,
Chần chờ chi nữa hồng ân vẫn còn.
Cúi đầu tạ tội van lơn,
Chúa ơi, con quyết hồi loan tình Ngài.
Mùa Chay áo tím hòa hài,
Tình yêu chung thủy van nài tơ vương.
Thâm sâu tình Chúa hoài thương,
Tay cầm Thánh Giá lên đường hồi tâm.
Niềm tin vươn tới thực hành,
Thấm lời Chân lý, trung thành chứng nhân.
Nam Giao