CUỘC SỐNG CỦA TÔI
Màn đêm phủ kín trần gian,
Thuyền nan ngược gió, con đang rã rời.
Dòng đời dương thế chơi vơi,
Nghe lòng lạnh giá lệ rơi thấm buồn.
Thuyền rời bến đỗ đi luôn,
Gặp luồng gió chướng cánh buồm xác xơ.
Một mình ôm mối mộng mơ,
Trường giang nước xoáy tôi mơ bóng Thầy.
Tôi mổ rồi, hoá tri rồi ,nhưng ung thư gan vẫn còn lưu luyến. Nắm bàn tay Chúa sợ gì gian truân,
Xuôi dòng về bến tình yêu,
Biển đời bể khổ bao điều gẫm suy.
Bầu trời cao thẳm quyền uy,
Mối tình Tạo hóa linh uy cửu trùng.
Giê-su xuống thế trùng phùng,
Thương đoàn em dại qủy lùng bắt đi.
Thánh Kinh Lời Chúa thực thi,
Ngày mai lìa thế ta đi về trời.
Thuyền đời lướt sóng ra khơi,
Hải đăng chính thật Ngôi Lời chỉ huy.
Nắm bàn tay Chúa quyền uy,
Sống đời con Chúa vinh quy Thiên đàng.
Tôi được sinh ra để vui sống an bình trong tình yêu thương của Thiên Chúa.
Chúa cho tôi tự do để tôi chọn lựa. Lạy Chúa, con xin chọn Chúa!
Có Chúa đồng hành trong cuộc sống đầy cam go và thử thách của tôi,
trong thân phận bọt bèo mỏng dòn, yếu đuối và lỗi lầm của tôi, và bàn tay Chúa luôn nâng đỡ, chở che tôi.
Ôi! tình Chúa thương con, hôm nay, con quyết dâng lên Chúa hết tâm tình con!
Nắng chiều đã đến bên hiên. Đường đi dưới thế đã cùng đã gần hết.
Nhưng đường thống hồi vẫn còn xa. Đường tập nhân đức khi mờ, khi tỏ, con biết lối nào đi.
Xin Chúa ban cho con ơn khôn ngoan làm tặng phẩm.
Xin Chúa ban cho con sự câm nín im lặng để làm khí giới chiến đấu với chính mình, để tiếp nhận được tiếng Thầy Chí Thánh dạy bảo.
Lạy Chúa, Chúa biết con cần Chúa biết bao!
Con được Chúa dựng nên bởi bùn đất, xin cho con biết thân phận mình. Nhưng dù là bùn đất, con vẫn được Chúa yêu thương.
Xin Chúa cho con luôn luôn được mềm dẻo dưới ngón tay uốn nắn của Chúa.
Sự sống thật mà Thiên Chúa đã ban cho tôi, ở trong tầm tay của tôi. Tôi chỉ cần tin yêu là tôi có thể đương đầu với sự chết.
Thời gian trôi từ biến cố này sang biến cố khác của đời tôi.
Tôi hồi tâm suy nghĩ, mới nhìn thấy rõ vì thời gian năm tháng mới có kỷ niệm và đợi chờ. Đừng đánh mất thời giờ, kẻo mất luôn cả cuộc đời.
Vì lý do đó, tôi phải chiến đấu với sự ương lười của tôi để siêng năng đi tham dự Thánh Lễ,
đi Chầu Chúa mỗi ngày một giờ, kẻo rồi ngày tháng qua mau, mà ngày về gặp Chúa đã gần kề.
Đường còn dài hay đang được rút ngắn, nào hay? “Hôm nay bạn, mai tôi!” Làm sao chạy trời cho khỏi nắng?
Thời gian đi qua nhưng không bao giờ trở lại. Nuối tiếc mà ích gì? Phải lo chuộc lại những gì đã mất.
Còn thì giờ là còn hy vong. Chỉ tuyệt vọng khi không còn thời giờ để chuộc lại lỗi lầm.
Lạy Thầy Chí Thánh, con yêu mến Thầy! Con biết lúc nào Chúa cũng vẫn đợi chờ và gõ cửa lòng con để ban cho con sự sống đời đời.
Trong giòng đời của tôi, tôi không sống một mình. Cuộc sống đời tôi là một tấm thảm. Mọi liên hệ yêu thương là những sợi tơ.
Mỗi gắn bó quen biết là những sợi chỉ. Đó là cha mẹ, anh chị em, vợ chồng, con cái, cháu chắt, bạn hữu và những người tôi gặp trên bước đường đời tôi đang sống.
Nhưng nếu tôi thác, ai sẽ cùng đi với tôi? Không ai đi với tôi cả sao? Vợ chồng tuy hai mà một, tuy một mà hai, nhưng cũng đến thế là cùng: đưa tôi đến mộ rồi về.
Tôi phải ra đi một mình.Mọi người sẽ quên tôi cũng như tôi đã quên bao người.
Những nổi nhớ thương chỉ nhớ riêng của mỗi người. Không ai làm gì được giúp tôi khi tôi ra đi không trở lại.
Lạy Mẹ Maria, xin cho con nhìn lên Mẹ với lòng cậy trông và phó thác.
Xin cho con luôn học đức mến nơi Mẹ, sống đức mến tuyệt vời như Mẹ. Như vậy, con mới đủ can đảm để tiến về nhà Cha trong niềm hân hoan.
“Bàn tay nhỏ bé, con lấy gì đền ơn Chúa đây, Bao tháng ngày mơ ước vơi đầy, dâng hiến Người trong mối tình say”
“Chúa là tình yêu cao vời trên ngàn mây xanh. Ấm lòng cho người lữ hành. Chúa là tình yêu!”
Anna Nguyễn thị Thạnh
Nam Giao