ĐỜI CON CÓ MẸ HẢI ĐĂNG DẪN ĐƯỜNG
Bạc vàng danh vọng trường ca,
Quên ngày ta phải lìa xa thế trần.
Thời giờ lặng lẽ âm thầm.
Nó đi, đi mãi không cần nhớ thương.
Chực chờ thần chết tơ vương,
Chuyến tàu đệnh mệnh trên đường lắc lư.
Chỉ duy tình Chúa Giê-su,
Vẫn chờ, vẫn đợi con hư trở về.
Ba chìm bảy nổi, ai ơi!
Giờ này mới thấy, rã rời tấm thân.
Đứng lên, ngồi xuống âm thầm,
Thời giờ đâu có hồi âm cho mình.
Đôi mắt nhìn ngắm lắm hình,
Ma vương quỷ lực rập rình theo con.
Trần gian nhân thế véo von,
Rủ rê lạc hướng, đường mòn tội nhơ.
Đời sống là một mong chờ,
Giã từ trần thế, tôi mơ Thiên Đàng.
Thân con đã bị xói mòn,
Mối tình thiêng thánh vẫn còn đợi trông
Từ nay quyết chí hồi sinh,
Thân thưa với Chúa thật tình ăn năn.
Thánh Kinh Lời Chúa quyết hành,
Đời con có Mẹ hải đăng dẫn đường.
Nam Giao