ĐỜI NGƯỜI NHƯ CHIẾC LÁ TÀN
Đêm về thinh lặng gẫm nhìn,
Trăng tròn thăm thẳm, tôi tìm ánh sao.
Tâm ta tiếng quỷ lao xao,
Tự cao tự đại trèo cao với đời.
Ba chìm bảy nổi, ai ơi!
Giờ nầy mới thấy rã rời tấm thân.
Đứng lên ngồi xuống âm thầm,
Thời giờ đâu có hồi âm cho mình.
Đời người như chiếc lá tàn,
Chết thành tro bụi ta cần gẫm suy.
Cuộc đời có lắm gian nguy,
Bỏ bê tình Chúa, mê say thế trần.
Lương tâm tiếng nói thì thầm,
Hồi tâm lắng đọng, âm thầm nhớ thương.
Tấm thân cát bụi hồi hương,
Làm con Thiên Chúa được vươn tới trời.
Thân ta chiếc lá cao vời,
Tàn đời lại được Ngôi Lời chờ mong,
Hồn về đến cửa hoàn môn,
Giê-su Anh Cả ôn tồn nắm tay.
Ngày đời đã sống vui say,
Đỉnh nguồn Thánh Lễ hăng say nguyện cầu.
Mối tình thiêng thánh cung cầu,
Xa rời bến tạm về chầu bên Cha.
Con xin yêu Chúa say mê,
Không còn e ngại rụt rè như xưa.
Dù đời dãi nắng dầm mưa,
Sống Lời Chúa dạy sớm trưa nguyện cầu.
Đời con theo Chúa Giê-su,
Quỷ vương thả khói mịt mù quanh con.
Quyết tâm dâng Chúa lòng son,
Thánh Thần ấp ủ tim con van nài.
Nam Giao