ĐỜI TA KHÔNG THỂ TRẦM KHA
Ngôi đây, môi mặn tim đau,
Lạc xa tình Chúa, vương sầu cô đơn.
theo lạc thú, quên linh hồn,
Giờ nầy mới thấy nỗi buồn quạnh hiu.
Mối tình của Chúa Giê-su,
Tôi đà quên lãng mờ lu mất rồi.
Giờ nầy mới thấy đơn côi,
Hết tiền hết bạc tình đời tình nhân.
Bóng đêm tội lỗi kinh hoàng
Hận mình khờ dại vương mang bụi đời.
Xót thương thân phận làm ngưòi,
Sống như loài thú gọi mời hư thân.
Quỷ la, quỷ hét, quỷ gầm,
Thế gian đời tạm ta cần vui chơi.
Lăn vào trác táng một thời,
Đam mê tàn lụi phận người con Cha.
Đời ta không thể trầm kha,
Mắt mờ giọt lệ chảy ra tủi sầu.
Tâm tư suy nghĩ về đâu,
Tỉnh rồi mới thấy lo âu ngày tàn.
Bàng hoàng giấc mộng đã tan,
Trở về bên Chúa cho tâm an bình.
Hừng đông ánh sáng bình minh,
Một ngày tươi đẹp, ân tình Chúa yêu.
Ta đi tìm Chúa Giê-su,
Hiệp dâng Thánh Lễ tâm tư an bình.
Rước Mình Thánh Chúa nhiệm tình
Dâng lên với hết tâm tinh con thơ
Nam Giao