ĐỪNG ĐỂ LỜI CHÚA NỖI TRÔI
CỎ LÙNG CHIẾM HẾT HỒN TÔI DẠI KHỜ
Ánh trăng xuyên lá mong manh
Khi mờ, khi tỏ tuần hành trên không.
Ngàn sao lấp lánh mênh mông,
Chúa Trời tạo dựng chất chồng yêu thương.
Người Ki-tô hữu am tường,
Nghe tim gõ nhịp lên đường sống ngoan.
Đời ta nhân chứng truyền loan,
Ngôi Lời Thiên Chúa ân ban tràn đầy.
Đời con vấp ngã mê say.
Bóng mờ tội lỗi tháng ngày vào ra,
Đời con nửa tỉnh nửa mê,
Chìm trong băng lạnh ngày về.không mong.
Đời con vấp ngã lăng tròn,
Bao nhiêu cạm bẩy vây quanh cuộc đời.
Cỏ lùng chiếm hết tâm tôi,
Vì tôi xa Chúa để rồi xót xa.
Đời người phận mỏng ê chề
Cỏ lùng qủy đã gây mê lớn dần
Đời tàn mới biết gian nan,
Trở về bên Chúa hồi âm tình Ngài.
Nhìn lên Mẹ thánh van nài,
Tập bao nhân đức mãi hoài không.buông
Nhân đức diệt chết cỏ lùng.
Vai mang thâp gía kết câu ân tình.
Gương Thầy Chí Thánh in hình,
Lời kinh dâng tiến là tình yêu Cha.
Làm cho mảnh đất hồn ta,
Hoa màu tươi tốt tìm ra đường về.
Từ nay quyết chí hầu kề,
Có giờ viếng Chúa tỉ tê nỗi niềm.
Làm người trung hiếu báo đền,
Thánh Thần ấp ủ vững bền sống ngoan.
Nam Giao