GIÊSU CHÍNH THẬT HỒN CON MONG CHỜ

04/12/2020
GIÊSU CHÍNH THẬT HỒN CON MONG CHỜ

 

 

 

Đời con sao quá lu mờ,
Mong sao nhìn thấy, tôn thờ Chúa Cha.
Như người có mắt nhìn xa,
Trời cao đất rộng bao la cửu trùng.

 

Sống đạo giữa đời với bao tình huống đầy gió sương, gian lao vất vả lo toan…

Nhưng ta vẫn vấn vương tình Chúa đêm ngày, thế mới hay; Luôn thân thưa với Chúa: con thương Chúa nhiều.

Tôi tự hào là một người biết chọn cho mình một lý tưởng tuyệt vời, niềm tin vào Đức Kitô.

 

Giê-su chính thật là Đường,
Theo Thầy Chí Thánh, can trường xông pha.
Ki-tô ánh sáng đèn pha,
Soi cho lối bước dặm xa vững vàng.

 

Tin Mừng rao giảng rõ ràng,
Thực hành Lời Chúa tâm can an bình.
Nguồn vui ơn thánh thấm tình,
Giã từ đời tạm về trình Giê-su,

 

Viết đến đây, tôi thấy lòng mình ấm lại với một niềm vui khó tả.

Hai đồng xu của bà goá bỏ vào thùng tiền, Chúa bảo đó là tất cả những gì bà cần để sống trong ngày.

 Chúng ta làm tròn bổn phận ơn gọi của chúng ta trong niềm vui nổi buồn tâm sự cùng Chúa;

 đêm về thinh lặng, dâng lên 5 hay 10 phút với tình con thảo; Chúa vui biết bao! Tạ ơn Chúa một ngày qua; ngày nào có cái khổ của ngày đó.

Đôi cánh chim sẻ chả được bay vút cao như phượng hoàng; nhưng một ly nước nhỏ mà đầy, còn hơn một ly nước lớn mà vơi.

Khi đón nhận phép Rửa tội, chúng ta được lãnh sứ vụ theo ơn gọi của từng người: phải sống xứng đáng là người con Chúa Cha, là chứng nhân tình yêu.

          Lời Chúa kêu mời mọi người con của Chúa Cha, chứ không riêng gì tu sĩ.

Hồi còn bé, tôi thiếu suy nghĩ, lầm tưởng rằng tu sĩ được Chúa thương hơn vì họ được Chúa chọn, còn mình thì không.

Nhưng giờ đây, tôi mới cảm nghiệm được ý nghĩa lời mời gọi của Chúa.

 Các bậc tu hành phải hơn chúng ta, vì họ dành nhiều thời gian hơn cho Chúa, cho suy tư, cho học hỏi,

 nên họ phải thâm sâu hơn thôi: càng thâm sâu càng dễ yêu Chúa nhiều

Khi còn tại thế, Chúa Giê-su đã làm phép lạ này cách đây hai ngàn năm.

 

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu 9, 27-31

 

27 Khi ấy, Đức Giê-su đang trên đường đi, thì có hai người mù đi theo kêu lên rằng :

 “Lạy Con Vua Đa-vít, xin thương xót chúng tôi !” 28 Khi Đức Giê-su về tới nhà, thì hai người mù ấy tiến lại gần. Người nói với họ :

“Các anh có tin là tôi làm được điều ấy không ?” Họ đáp : “Thưa Ngài, chúng tôi tin.

” 29 Bấy giờ Người sờ vào mắt họ và nói : “Các anh tin thế nào thì được như vậy.”

 30 Mắt họ liền mở ra. Người nghiêm giọng bảo họ : “Coi chừng, đừng cho ai biết !”

31 Nhưng vừa ra khỏi đó, họ đã nói về Người trong khắp cả vùng. Đó là lời Chúa.

 

Lạy Chúa, xin thương xót con.

Bao năm tháng dại khờ câm điếc Lời Chúa, làm Chúa tủi buồn, thế mà Chúa vẫn thương chờ đợi con.

 Hôm nay, bài Phúc âm đã đánh động tâm con, con xin thưa với cả lòng thành,

 quyết tâm mở đôi mắt đọc Lời Chúa và luôn mở miệng cao rao danh Ngài, sống đời con Chúa chứng nhân Nước Trời.

 

Đời con quả thật cheo leo,
Thuyền con nhỏ bé, nổi trôi lạc loài,
Từ lâu, quên Chúa mất rồi,
Xa lìa Giáo Hội với bao ân tình.

 

Ánh mắt của Chúa luôn nhìn,
Tự do lê bước một mình không quay.
Thế gian quá lắm đèn pha,
Xanh vàng đỏ trắng chớp lòa, đẹp ghê!

 

Lại còn nghệ sĩ tỉ tê,
Đưa hồn vào trận gây mê cuộc đời.
Có giờ phim tập thảnh thơi,
Đâu còn nhớ Chúa gọi mời con đâu.

 

Lạy Thầy, xin cho con được thấy. Xin cho con được thấy tứ phía của đời con,

không phải chỉ nhìn thấy bên ngoài, nhưng thấy được ngay bên trong của hồn con;  nhìn thấy chính mình rõ hầu đổi mới cuộc đời.

 

Sách Giáo lý Giáo hội Công Giáo #184:  “Đức tin là nếm trước điều chúng ta sẽ được hưởng trong cuộc sống hạnh phúc mai sau”. (Thánh Tô-ma Aq.)

 

Con tin Chúa đã thương con, xin cho con thấy rõ trong đời sống của con để mỗi ngày con dâng lời cảm tạ.

Lạy Chúa Giê-su, xin cho Lời Chúa soi dọi những ngóc ngách đen tối trong tâm hồn chúng con để phát hiện những điều đen tối trong đời mình.

 

Từ nay quyết chí sống ngoan,
Đáp tình Thiên Chúa muôn ơn tràn trề.
Làm con Thiên Chúa chỉnh tề,
Tâm thành hiếu thảo trọn bề không ngơi.
Tình yêu của Chúa cao vời,
Con xin cảm nhận dâng lời kính thương.
Giê-su chính thật là Đường,
Theo Thầy Chí Thánh, can trường xông pha.
Ki-tô ánh sáng đèn pha,
Soi cho lối bước dặm xa vững vàng.

 

 

Nam Giao