GIỜ BÌNH MINH CON DÂNG LỜI CA TỤNG
Chúng ta cất tiếng hòa ca,
Tình yêu Thiên Chúa bao la tuyệt vời.
Đời người một kiếp chóng tàn,
Nghe chim ca hót trên cành sớm mai.
Cành hoa trước gió lung lay,
Sáng trưa chiều héo ngày mai đâu còn.
Giờ nầy chỉ biết van lơn.
Tình Cha lai láng cao hơn non ngàn.
Tìm nguồn máu chảy về tim,
Người Ki-tô hữu đẹp xinh biết đường.
Ngôi Lời là ánh tà dương,
Chờ ta nhìn lại hướng dương cuộc đời.
Ngày tàn của kiếp làm người,
Có ai chạy được để rồi hoan ca.
Tình yêu của Chúa bao la,
Vẫn chờ, vẫn đợi mong ta quay về.
Dịch bệnh cô-vid tái tê,
Đó là bài học cho ta gẫm đời.
Nhìn lên trời thẳm dâng lời,
Còn gì nuối tiếc trần đời chóng qua.
Một thời dệt mộng nõn nà,
Giờ nầy tay trắng hồn ta lạnh lùng.
Mối tình nhân thế như khùng,
Bỏ tôi cô quạnh, theo cùng thời gian.
Niềm tin báo vật hồng ân,
Được làm con Chúa bình an,an bình
Hương bay ngào ngạt niềm tin.
Niềm tin rạng rỡ con xin kính thờ ,
Dịch bệnh cô-vid trầm kha,
Có giờ tâm tịnh cho ta tìm về.
Dịch bệnh cô-vid vào ra,
Cha chờ, Cha đơi tay Cha con cầm.
hãy thưa với Chúa rằng : *
“Lạy Thiên Chúa, Ngài là nơi con náu ẩn,
là đồn luỹ chở che,con tin tưởng vào Ngài.”
Nam Giao