GIUDA RA ĐI TRONG ĐÊM TỐI

08/04/2020
 
 

GIUDA RA ĐI TRONG ĐÊM TỐI

 

Giu-da bán Chúa cùng thời,
Vì mê tiền bạc bỏ rơi lời Thầy.
Ba năm theo Chúa như vầy,
Không chăm không học, thân đầy bùn dơ.

 
 Đức Giê-su bị bắt. Người còn đang nói, thì kìa một đám đông xuất hiện, và kẻ dẫn đầu tên là Giu-đa, một người trong Nhóm Mười Hai. Hắn lại gần Đức Giê-su để hôn người. Đức Giê-su bảo hắn: “Giu-đa ơi! Anh dùng cái hôn mà nộp Con Người sao?” (Lc 25:47-48)

Việc làm chính của Giu-đa,
Giê-su Thiên Chúa bao la thương thầm.
Cầu mong cho nó hồi tâm,
Tự do chọn lựa cứu thân đời mình.

Gẫm suy tình Chúa mà thương, Giu-đa theo Chúa có ba năm, lại được giữ túi tiền, bao nhiêu cạm bẩy trên đường ông đi. Lời Chúa nói không sai: ” không ai có thể làm tôi hai chủ, vì hoặc sẽ ghét chủ nầy mà yêu chủ kia, hoặc sẽ gắn bó với chủ này mà khinh dể chủ nọ. Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa vừa làm tôi Tiền của được”. (Mt 6:24)

Đời tôi, cuộc sống nổi trôi,
Chạy theo tiền của, thế rồi bỏ quên.
Vai tôi gánh nặng cồng kềnh,
Tiền tài danh vọng theo liền bên tôi.

Tiếng gầm ma quỉ liên hồi,
Ăn ngon mặc đẹp để rồi ngẩn ngơ.
Cuộc đời tưởng đẹp như mơ,
Một cơn gió thoảng, hồn thơ rã rời.

Giờ nầy, mới thấy đơn côi,
Nhiều tiền lắm của, ôi thôi bạn bè!
Đến khi đau yếu mỏi mê,
Nắm tà áo cũ, vân vê tủi buồn.

Nỗi đau của người chán nản: ma quỷ đã chiếm đoạt, tâm hồn ra u tối.

 Nhìn Giu-đa bán Chúa cho ta học bài học cậy trông, vì lúc nào Chúa cũng vẫn đợi, vẫn chờ.

 Lời Chúa vang vọng: “Con hãy về với Cha đi, con hãy về với Cha đi. Đừng chần chờ vì trời tối buông mau…”

Giu-đa đi thắt cổ. Bây giờ, Giu-đa, kẻ đã nộp Người, thấy người bị kết án thì hối hận. Hắn đem ba mươi đồng bạc trả lại cho các thượng tế và kỳ mục mà nói: “Tôi đã phạm tội nộp người vô tội, khiến Người phải chết oan.” Nhưng họ đáp : “Can gì đến chúng tôi. Mặc kệ anh!” Giu-đa ném số bạc vào Đền thờ rồi lui ra và đi thắt cổ. (Mt 27:3-5)

Giu-đa đã ngã lòng trông cậy, dùng tự do của hắn ta mà đi tìm cái chết trong tuyệt vọng. Nghĩ thương cho Giu-đa…

Gẫm suy phận mình, làm người tín hữu của thời đại hồng ân với bảy nguồn ơn Thánh, Chúa Thánh Thần là giáo sư tâm hồn… Con biết rằng có lòng tin, niềm cảm mến nhưng không sống trong hy vọng, cũng thành vô nghĩa. Gặp lúc chán chường, ngã lòng xa Chúa, con đã bán Chúa chạy theo cuộc vui trần thế; nhìn lại chính mình, biết bao nhiêu lần bội nghĩa vong ân: con bán Chúa, đuổi Chúa, để quỷ ma chiếm hết tâm hồn, phun ra khói mù ôm kín tâm tư, tự cao tụ đại, quên mất tình Chúa vẫn luôn mong chờ.

Cho con đừng có hững hờ,
Để luôn thức tỉnh đợi chờ ra đi.
Trăm năm cũng thế là vì,
Cuối cùng đến phút sinh thì thế thôi.

Quyết tâm không sống lôi thôi,
Nhìn vào sâu thẳm cái tôi của mình.
Để đời tô nét thần linh,
Người con Thiên Chúa trọn tình Cha thương.

Đời ta sẵn có thần lương,
Nếu mà yếu đuối can trường đứng lên.
Giải hòa với Chúa ngay liền,
Lòng ta vui sướng triền miên bên Thầy.

Chúa nhìn con với ánh mắt đầy yêu thương triều mến!

“Chúa chờ ta từ bao năm ta đã ngủ mê. Từ bao năm quên lối đường về, Chúa vẫn chờ ta.” Cố lên đi, có bao nhiêu lần qụy ngã, bấy nhiêu lần chổi dậy, chính Chúa là Tình Thương!”

Tuần Thương, Tuần thánh lại về,
Là người Tín hữu, chỉnh tề sống ngoan.
Vào Toà hoà Giải hân hoan,
Sống trong hy vọng, lo toan ngày về.
Thánh Kinh Lời Chúa lắng nghe,
Quyết tâm thực hiện, đáp đền Thủy chung.

Nam Giao