HAI TÂM HỒN THÁNH CHEO LEO
Học gương hai thánh niềm tin, phó thác, trung thành
Ngày giờ mãn nguyệt khai hoa,
Không nơi nương náu xác xơ cảnh nghèo,
Hai tâm hồn thánh cheo leo,
Niềm tin tiến bước như neo không sờn.
Cảnh đời quả thật chói chang,
Tình thương nhân loại chỉ ham tiền tài.
Giu-se, Đức Mẹ van nài,
Không người đón nhận, không hoài lắng nghe.
Cuộc đời quả thật khắt khe,
Sống trong tình quỷ bao che mắt mờ.
Đêm khuya thinh lặng như tờ,
Từng cơn gió rít ngẩn ngơ cõi lòng.
Giu-se Đức Mẹ đi vòng,
Niềm tin phó thác vuông tròn cậy trông.
Tối tăm, tăm tối mênh mông,
Hai tâm hồn Thánh vẫn ôm mộng lành.
Giờ đây mới thấy chòng chành,
Không nơi trú ngụ, Mẹ đành xót xa.
Giu-se tìm kiếm tình ca,
Mọi người không tiếp thì ra vì nghèo.
Nhìn lên trời thẳm trăng treo,
Buồn thay nhân loại chạy theo tiền tài
Giu se Đức Mẹ ngậm ngùi,
Niềm tin vững bước không lùi khó nguy.
Hai người im lặng ướt mi,
Thời giờ thấm thoát nó đi không chờ,
Nỗi đau của Mẹ vô bờ,
Hai ngàn năm đã khắc ghi vang lừng.
No-el đêm thánh linh uy,
Cho người công chính gẫm suy tỉnh đời
Điều răn của Chúa gọi mời,
“Hãy yêu tha nhân như chính yêu mình” (Mt 5:48)
Nam Giao