“Hạnh phúc thay, bạn nào kinh sợ Chúa,
ăn ở theo đường lối của Ngài” (Tv 128:1)
Tâm hồn thơ bé khiêm nhường Chúa thương
Giọt buồn nhớ mãi hồn thơ,
Tình yêu tiếng vọng tôi mơ về Ngài.
Cúi đầu tạ tội van nài.
Lắng nghe Lời Chúa chảy vào hồn tôi.
Lời Chúa: hãy học cùng Ta, vì Ta hiền lành và khiêm nhượng trong lòng, (Mt 11, 28-30)
Con đường Chúa đã hy sinh,
Để cho ta được thiên đình Chúa Cha.
Lời Ngài ghi tạc hồn ta,
Học đòi gương Mẹ bài ca khiêm nhường
Các bạn cũng như tôi mong được yêu Chúa,
nói yêu thì qúa dể nhưng thực hành để biết mình yêu thì qúa khó;
tình yêu không đáp trả tình yêu là giáng tiếp phản bội.
“Con hãy hạ mình, thì con sẽ được đẹp lòng Chúa”.
Con ơi, hãy hoàn thành việc của con một cách nhũn nhặn,
thì con sẽ được mến yêu hơn người hào phóng.
Càng làm lớn, con càng phải tự hạ,
như thế, con sẽ được đẹp lòng Đức Chúa.
Vì quyền năng Đức Chúa thì lớn lao:
Người được tôn vinh nơi các kẻ khiêm nhường. (Hc 3:17-20)
Tâm con là một gò núi kiêu căng, tự ái, khinh người.
Từ nay, tập sống yêu người như thân, xa lìa tật xấu đang nằm trong ta,
luôn luôn nghĩ tốt cho người không ưa; không còn oán giận một ai,
cho dầu người đó gây cho ta nổi buồn; không còn ganh tị hiềm thù,
lắm khi tủi nhục cùng mình, nhìn lên Thập Giá của Thầy Giêsu, cùng cất tiếng nói như Thầy, xin tha cho họ, vì họ không biết việc họ làm, lấy lại an bình vui sống.
Đong đưa Lời Chúa sớm chiều an vui. Dọn lòng đón Chúa từng này, không làm cho Chúa buồn lâu; mỗi khi yếu đuối, quyết tâm đứng dậy làm hòa Chúa ngay. Sống được như thế, con mới cất lời thân thưa: Lạy Chúa, con thương Chúa nhiều!
Ngồi buồn, nghĩ đến cuộc đời,
Hôm nay nếu Chúa gọi mời ra đi.
Đó là giây phút sinh thì,
Sống đời cao ngạo, còn gì giờ đây?
Hai tay đơ cứng như vầy,
Tiền muôn bạc vạn như đầy hỗ ngươi.
Ngồi cao ở chổ đông người,
Tưởng rằng vinh dự vui cười không nguôi.
Quỷ vương gieo vãi trên đường bao nhiêu phú quý, lại ham bạc vàng,
ưa ngồi trên chỗ cho cao, tưởng rằng cuộc sống vinh quang mãi hoài,
hôm nay Lời Chúa gọi mời, chúng ta đọc lại để rồi gẫm suy:
“Hễ ai nhắc mình lên, sẽ phải hạ xuống, và ai hạ mình xuống, sẽ được nhắc lên.”
Xin cho con học gương Đức Mẹ sống đời chứng nhân con Đức Chúa Trời.
Tôi ngồi suy nghĩ cuộc đời,
Trèo cao té nặng chơi vơi buồn phiền.
Đời ta nên tránh ưu phiền,
Khiêm nhường sâu thẳm theo liền bên ta.
Ở đời đừng có kiêu sa,
Sống trong tình Chúa vào ra an bình.
Ngày ta về bến Thiên đình,
Dự bàn tiếc cưới chung tình Chiên Con.
Ngày đời con sống vuông tròn,
Lời Thầy ghi khắc tâm hồn con thơ.
Hiệp dâng Thánh lễ tôn thờ,
Ấp yêu tình Chúa vô bờ xót thương.
“Xin vâng, xin Mẹ dạy con hai tiếng xin vâng”
Nguyện xin Thần Khí đỡ nâng, tình đời có lắm bon chen tủi buồn. Xin Cha ban phúc, đừng từ. Đường về Núi Thánh dặm trường xót xa, nhưng mà tình Chúa bao la, quyết tâm học hỏi lời Thầy khắc ghi.
Tự do báo vật Cha ban,
Quyết tâm vâng giữ trung thành dâng lên.
Khiêm nhường nhẫn nại nhân hiền,
Thành tâm khẩn nguyện Cha liền gia ân.
Nam Giao