HÀNH TRÌNH CUỘC SỐNG ĐỜI TÔI

11/05/2020
HÀNH TRÌNH CUỘC SỐNG ĐỜI TÔI
Ra đời không được chọn cha,
Cũng đâu chọn mẹ cho ta vào đời.
Mai ngày khôn lớn ra khơi,
Con thuyền cuộc sống chơi vơi tháng ngày.
Tôi không vào đời bằng đôi chân,vì tôi chỉ là hài nhi không biết đi.
Ra khỏi cuộc đời tôi cũng chẳng ra khỏi bằng đôi chân vì họ khiên xác tôi đi.
 Trần gian là một khu vườn,
Ta hơn hoa lá được vươn tới trời.
Giê-su mặc khải cho đời
Chính Ngài Con của Chúa Trời trên cao.
Với Ngài con phải tự hào,
Con Đường Ngài chỉ, lòng nào dám quên.
Mặc dầu cuộc sống lênh đênh,
Có Ngài cùng bước, bồng bềnh không buông.
Từ lúc mới chập chửng bước đi cho đến lúc lìa đời là một hành trình dài. Đến nay, với 84 năm lữ hành trong cuộc sống của tôi,
tôi đã đi và phải bước đi theo thời gian vì thời gian cứ đẩy tôi đi tới.
Tôi vào đời được đón nhận sự sống bằng bước chân thiêng liêng. Vì tôi được niềm tin vào Thiên Chúa qua dòng sữa mẹ.
Đầu tiên là phải thôi nôi,
Tập ăn tập nói, ôi thôi đủ điều.
Đi đi đứng đứng cho tiêu,
Nương nhờ cha mẹ nhưng đâu phiền hà.
Khi từ giả cuộc đời, tôi chỉ đem theo được những báu vật mà bước chân thiêng của tôi kiếm được, qua tình yêu Thiên Chúa mà tôi dành cho tha nhân. Như vậy, những bước chân tôi đi gieo gặt hằng ngày, rất liên quan đến đích điểm đời sống vĩnh cữu của tôi.
Lạy Chúa, nhìn lại 84 năm trong cuộc đời, con cảm nhận được tình Chúa thương con quá cao vời. Chúa ấp ủ gìn giữ con, qua những chặng đường đầy chông gai bão tố.
Tự do, báu vật thực thi,
Để tìm cho được chân tình Chúa ta.
Kiếm ra báo vật chính là,
Bình an trong Chúa chiều tà vẫn vui.
Đời tôi là một cuộc hành trình buồn bả, âm thầm trong bổn phận cô đơn. Làm sao tôi quên được những đêm tối của niềm tin, một mình mang nặng nổi buồn đau xót, đôi vai tôi đã thấm mệt? Thầy Chí Thánh đến đúng lúc, bảo tôi nhìn Thầy.
Cho dầu cuộc sống gian nan,
Kiếp đời tuy khổ, lầm than cũng tàn.
Sống sao cho thật yên hàn,
Vì luôn có Chúa ân ban can trường.
Từ ngày tôi trở thành một cursillista, thật là một hồng ân cao cả, được gọi lên tiếng Thầy Chí Thánh ngọt ngào. Tôi chạy đến tìm Thầy nơi Nhà Chầu vắng. Chính nơi đó, có cả một nguồn suối yêu thương xoá đi kỷ niệm buồn.
Thời gian của tôi ngắn lại. Bước chân tôi chậm trên đường về. Bình minh gọi, tôi không tiến bước, sẽ buồn phiền hối tiếc khi chiều tà buông xuống của đời tôi.
An lòng thờ Chúa càn khôn,
Làm tròn bổn phận, ôn tồn sống ngoan.
Tìm giờ đến chốn hợp đoàn,
Cho nhau tình Chúa, lo toan chính hồn
Xin cho con luôn suy niệm điều nầy: Ai theo Thầy thì phải vác thâp giá mình mà theo Thầy vì không có con đường nào khác.
Nhìn lên Thập Giá của Thầy.
Tâm hồn lắng đọng lòng nầy xót xa
Giê-su mới thật chính là,
Khuôn vàng thước ngọc để mà noi theo.
Thương Thầy lòng thấy nao nao,
Tình con bé nhỏ nói sao, hỡi Thầy.
Con đường thập giá đong đầy,
Mồ hôi đẫm máu mặt mày tái tê.
Lòng con cảm thấy đau ghê,
Càng thương mến Mẹ trăm bề xót xa.
Hiền lành nhịn nhục thế mà,
Đau lòng nước mắt chảy ra thì thầm.
Con người quả thật ác tâm,
Kiêu căng tự phụ giết lầm Chúa Con.
Hy sinh tất cả chỉ còn,
Quả tim rớm máu hao mòn vì thương.
Lạy Chúa, xin ban cho con thêm lòng Mến, Cậy, Tin và phó thác.
“Giêsu ơi! ở lại cùng con luôn mãi. Chúa lìa con, con biết đâu nương nhờ. Nơi dương gian trong giá lạnh hôm mai. Hãy ở lại trong cỏi lòng con thơ. “
Lạy Chúa, xin cho con yêu Chúa một ngày một hơn.
Nam Giao