“Hãy chiến đấu để vào qua cửa hẹp”, vì “cửa hẹp dẫn đến sự sống”

21/08/2022
“Hãy chiến đấu để vào qua cửa hẹp”, vì “cửa hẹp dẫn đến sự sống”
(Mt 7,14).

Nào ca ngợi Chúa đi, hỡi những ai hằng kính sợ Người (Kh 19,5).

 

 

 

Đời con theo Chúa Giê-su,
Ngắm nhìn thập giá chỉnh tu cuộc đời.
Gương Thầy Chí Thánh rạng ngời,
Mặc cho trần thế giăng khắp lưới thù.

 

Quỷ vương tung gieo hỏa mù,
Băn khoăn cuộc sống, ưu tư muộn phiền.
Cây Nho chân chính gắn liền,
Tâm hồn đổi mới, triền miên an bình.

 

Đổi Mới – “Chúa Kitô tin tưởng nơi con”. “Anh chị em đừng có rập theo đời nầy, nhưng hãy cải biến con người anh chị em bằng cách đổi mới tâm hồn, hầu có thể nhận ra đâu là ý Thiên Chúa”

(Rm 12:2).

“Hãy chiến đấu để vào qua cửa hẹp”, vì “cửa hẹp dẫn đến sự sống” (Mt 7,14).

 

Giờ nầy con tỉnh cơn mê,
Nhìn lên Thánh gía tái tê cỏi lòng.
Xin cho con biết đền ơn,
Sống trong tình mến kết câu ân tình.

 

Say trong tình mến anh linh,
Chiều tà bóng ngã thấm tình Chúa yêu.
Con đường Thập giá Giê-su,
Chính là cửa hẹp chăm tu đời mình

 

Giáo lý Giáo Hội Công Giáo, ở phần luân lý, không dẫn đưa chúng ta đi trên con đường rộng rãi thênh thang, hay đứng bên lề những cơn bảo táp, nhưng hướng dẫn chúng ta theo con đường Thập giá tràn đầy hy vọng mà Chúa đã đi qua.

 

Con đường Chúa đã đi qua,
Hai ngàn năm còn đó chưa hề phai.
Di tích rõ rệt không sai,
Hãy mau nhìn đến tương lai đang chờ.

 

Từ đây quyết chí trung thành, Nhìn lên Thập Giá thi ca cuộc đời.

Hạnh phúc trần gian phù du mong manh, vui trong chốc lát, nổi buồn thấm xương.

Cho dầu sống được trăm năm, rồi cũng phải thác; mai ngày tạ thế, về trình Giê-su, cúi đầu trầm lặng xót xa, lương tâm đứng đó biết bao u buồn.

Sống sao, lãnh vậy, còn oán than gì!  Trần gian đâu phải là nhà, trăm năm cũng phải ra đi, giả từ trần thế như bao nhiêu người.

 

NGƯỜI KITÔ HỮU NGHĨ SAO ?

Quê hương hai chữ đậm đà,
Sống là tạm gởi, rồi ra đi về.
Nhớ thời dĩ vãng mải mê,
Ta không mến Chúa tái tê rã rời.

 

Ngày mai lìa khỏi cuộc đời,
Hai bàn tay trắng gọi mời ra đi.
Tâm hồn ta nặng như chì,
Hết rồi dấu chấm, thực thi cuộc đời.

 

Người kitô hữu nương nhờ tình thương của Chúa luôn đợi chờ, với nguồn ơn thánh cho ta tràn đầy. Gẫm suy cho kỹ, ai ơi! Kẻo xa tình Chúa, tả tơi cuộc đời; uổng công Thiên Chúa xót thương cứu chuộc loài người; nhìn lên Đồi Sọ, gẫm suy đời mình …

 

Con đường thập tự rùng mình,
Cho ta suy gẫm thâm tình đại dương.
Hãy mau tìm Chúa để thương,
Nhục hình thấm thía tơ vương tình Ngài.

 

Giê-su lê gót nặng vai,
Kìa thanh gổ lớn ôm hoài được sao?
Nghĩ mà thương Chúa biết bao,
Tình con thơ dại Chúa nào thủ tiêu.

 

Làm sao hiểu nổi tình yêu, Con đường khổ nạn Giê-su thi hành.

Lạy Chúa, theo tự nhiên con đâu muốn thập giá vì thập giá làm con mang thương tích. Nhưng Chúa đã ngã và trỗi dậy để dạy con: “Muốn theo Thầy con phải vác thập giá mình mà theo” vì không có con đường nào khác.

Cùng kiếp người, nhưng những bước chân của mỗi một người bước đi trên những nẻo đường khác nhau; đời con theo Chúa có đủ bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông.

Nhiều đêm thức giấc cầm canh, nghĩ thương phận mình; tiếng Thầy nhỏ nhẹ bên lòng: “Con ơi! Cố lên nắm lấy tay Thầy. Đường đời, Thầy đã đi qua, bài học Thập Giá cho con dõi nhìn.

Xin cho con quyết tâm không lìa xa đường lối của Chúa.

“Hạnh phúc thay, bạn nào kinh sợ Chúa,
ăn ở theo đường lối của Ngài” (Tv 128:1)

Lời Thầy Chí Thánh: “Ai không vác thập giá mình mà theo Thầy, không xứng đáng là môn đệ Ta”

(Mt 10:38)

Lạy Thầy Chí Thánh, con yêu mến Thầy.
Cho dù đời lắm chông gai, con vẫn làm môn đê Thầy.

Bàn tay nhỏ bé dâng Thầy,
Tháng ngày mơ ước, vơi đầy yêu thương.
Cho đời con được ngát hương,
Nhìn lên trời thẳm, can trường sống ngoan.

 

 

Nam Giao