“Hãy Hối Cải, Vì Nước Trời Đã Gần Đến”.
Mt 4, 12-17
Dấu chỉ thời đại cho ta gẫm nhìn
Đó là giây phút sinh thì,
Thời gian cuồn cuộn trôi đi hững hờ.
Chỉ có Thiên Chúa mong chờ,
Con ơi! đừng có dại khờ bỏ Cha.
Đời tôi không buồn tẻ, vì tôi đặt niềm tin vào Chúa Giêsu tuyệt vời.
Đời tôi không còn tăm tối như những ngày còn thơ dại, tự cao, tự đại, coi trời bằng vung, chạy theo lạc thú vui cười… Xa tình yêu Chúa, quên mất lối về.
Hôm nay, Lời Chúa gọi mời tôi thức tỉnh tìm về quê Cha.
Dịch bệnh “Covid “trầm kha,
Cho ta suy nghĩ để mà lo xa.
Có ai sống mãi hoan ca,
Nhìn lên trời thẳm ngẫm ra phận mình.
Sợ qúa đi thôi. Ngày Đó, trở về trả lẽ cho cuộc đời mình, mặt đối mặt với Đức Giêsu…
Cha ơi! Con đã hư rồi,
Bao nhiêu bạc nghĩa, cái tôi ại khờ.
Hai hàng lệ chảy mình ta,
Niềm tin lạc lối quỷ ma tung hoành.
Làm sao tìm được bình an,
Ngổn ngang suy nghĩ ai ban an bình.
Chỉ duy tình Chúa thương mình,
Trăng thanh thinh lặng chung tình nhìn tôi.
Dích bệnh cô-vit tả tơi,
Cho tôi nhìn đến cái nôi cuộc đời.
Giờ nầy mới thấy đơn côi,
Con nhìn ngắm Mẹ dâng lời nguyện xin.
Còn giờ hồng phúc gọi mời, lo cho ngày ta lìa bỏ cuộc đời, làm sao trốn được giờ Ngài gọi ta.
Đêm về cất tiếng cầu kinh,
Tay con Mẹ nắm xin tình yêu thương.
Lời kinh đậm nét vấn vương,
Niềm tin con dệt, tơ vương nguyện cầu.
Lạy Chúa, xin hãy nhìn đến con, con đã gặp được Chúa. Ngày đời của con đã sắp mãn, nhưng lòng con đang đói khát tình Chúa.
Đời con giá lạnh về đêm,
Đắng cay, cay đắng, êm đềm trôi qua.
Con xin ôm Chúa thiết tha,
An bình vui sống trường ca tình Ngài.
Lời Chúa dạy chúng ta: “Hãy luôn sẵn sàng vì không biết ngày giờ nào Con Người sẽ đến”
(Lc 12,40).
Sống lâu hay mau chết, có hệ gì đâu, phù hoa nối tiếp phù hoa.
Loài người có lãng quên và chối từ Thiên Chúa, Ngài vẫn luôn mời gọi và giúp đỡ chúng ta tìm kiếm Ngài để được sống và sống hạnh phúc bên Ngài.
Sống trong hy vọng hòa hài,
Hiệp dâng Thánh lễ ca bài tri ân.
Sống trong tình mến trung thành,
Ngày mai đoàn tụ, liền cành cây yêu.(Giêsu)
Nam Giao