Không Có Đức Tin, Đời Sống Sẽ Tẻ Nhạt Vô Nghĩa
Và Sự Chết Sẽ Hãi Hùng Thất Vọng.
Nhìn vầng bán nguyệt nên thơ,
Thu đi, thu đến hững hờ trôi mau.
Tình nào cũng chỉ đeo sầu,
Giờ ta ly biệt lo âu tình nào?
Chỉ duy mến Chúa tự hào,
Niềm tin cất bước đi vào vinh quang.
Đời tôi theo Chúa hân hoan,
Giã từ trần thế hồi loan nước Trời.
Lắng nghe tiếng Chúa Ngôi Lời,
Nhìn lên mây trắng lưng trời trôi nhanh.
Một đời theo Chúa trung thành,
Ngày mai ta thác liền cành cây yêu “Giêsu”
Đừng ngờ, rằng hãy còn xa
Bờ môi mặn đắng, mình ta tủi buồn.
Thế gian lắm cảnh lờn vờn,
Nhiều người bỏ Chúa không buồn đắm say.
Làm người đâu có gì hay,
Chạy đôn chạy đáo tối ngày nhọc thân.
Hãy nên nghĩ lại hồng ân.
Trời dành cho kẻ tri ân tình Ngài,
Cho ta tự nhận không tài,
Cầu xin Thiên Chúa an bài giúp cho.
Giờ nầy con mới biết lo,
Tiền tài trần thế đầy kho giúp gì.
Ai người cứu độ cho ta,
Nhìn lên trời thẳm ngẫm ra phận mình.
Cầu xin Thiên Chúa thương tình,
Cho con đón nhận trung trinh lòng thành.
Tình yêu của Chúa cho mình
Niềm tin đón nhận bình an của Thầy
Lòng thương xót Chúa đong đầy,
Theo con từng phút, từng giây cuộc đời.
Nam Giao