KHÔNG CÓ NIỀM TIN

08/06/2022
KHÔNG CÓ NIỀM TIN
Sợ lúc đêm về giữa cô đơn,

 

 

 

Đêm buồn ngắm ánh trăng mơ,
Rọi vào tâm thức tim thơ ê chề.
Hồn tôi ớn lạnh tái tê
Từ ngày bỏ Chúa, tôi mê cuộc đời.

 

Quỹ thời gian đã hết rồi,
Hào quang phú quý ôi thôi hững hờ.
Nhìn lên Thập Tự tình chờ,
Âm thầm lặng lẽ tôi mơ tình Ngài.

 

Tủi buồn xấu hổ van nài,
Cả đời bạc b̉ẽo không hoài nhớ thương.
Ánh mắt của Chúa miên trường,
Nhìn tôi say đắm tơ vương tình nồng.

 

Hai tay giang rộng chờ ôm,
Như mời như gọi ôn tồn chờ mong.
Tình Cha biển cả mênh mông,
Cho con tắm gội cậy trông trở về.

 

Cuộc đời đâu đẹp chiều tà,
Không yêu mến Chúa bình an không về.
Bóng đêm cô quạnh não nề,
Một minh đơn chiếc ê chề đơn côi.

 

Giê-su chính thật Ngôi Lời,
Dạy cho ta biết Quê Trời phúc vinh.
Học cao hiểu rộng tầm nhìn
Để mà nhận biết quê mình ở đâu?

 

Cuộc đời đâu sống bền lâu,
Mặt trời khuất bóng, chị Hằng theo sau.
Ôm ghì tình Chúa cho mau,
Song hành với Chúa chuyến tàu thời gian.

 

Niềm tin lên tiếng thở than,
Ân tình Rửa Tội cầu thang Nước trời.
Cha tôi chính thật Chúa Trời,
Ngôi Lời xuống thế đưa tôi về trời.

 

 

Nam Giao