LẶNG SUY NGHĨ ĐẾN PHẬN NGƯỜI

05/10/2020
LẶNG SUY NGHĨ ĐẾN PHẬN NGƯỜI

 

 

Nắng buông trên bải chiều tà.
Thời giờ sắp hết hồn ta dại khờ.
Ai ơi! Nên phải nghĩ ra,
Dẫu vàng nghìn lạng ,cho ta được gì?

 

Trần gian đâu phải quê nhà,
Một thời khai thác rồi ta phải về.
Cha ơi! con đã dại khờ,
Ngày qua tháng lại ơ hơ vô ơn.

 

Chạy theo phú quý lờn vờn,
Bỏ quên Lời Chúa, trôi luôn cuộc đời.
 Lặng im, nghĩ đến phận người,
Ngước nhìn lên Chúa, ngưng lời kêu ca.

 

Niềm tin đâu dệt mà mơ,
Thế là hết kiếp đời ta phai mờ.
Tiếng lòng phát nhẹ ngân ra,
Con lìa lắm dạo, nhưng Ta luôn chờ.

 

Cuộc đời là nẻo đường đi,
Quá nhiều cạm bẩy, dễ gì vượt qua.
Giê-su Nhà tạm luôn chờ,
Tỉnh đi, kẻo phải bâng quơ đường về!

 

Tình Cha biển rộng bao la,
Giê-su xuống thế vì là thương con.
Thời giờ báo vật đang còn,
Hồi tâm thức tĩnh là hơn, Cha chờ.

 

Nam Giao