LẠY THẦY, CON YÊU MẾN THẦY
Bỏ Thầy con biết theo ai!
Vì Thầy Thiên tử từ trời xuống thăm.
Cho con nhìn thấy thành tâm,
Theo Thầy sánh bước an khang trên đời.
Xem bao trang sử khắp nơi,
Ai nào có được xứng lời tụng ca.
Từ trong lời nói phát ra,
Tình thương vang vọng chính nhờ con tim.
Sấm ngôn tuyên ứng chứng minh,
Quỷ ma tìm kiếm rập rình phá tan.
Mưu sâu thâm độc tràn lan,
Gieo trong tâm khảm biến nhân thành tà.
Cuộc vui trần thế la cà,
Tiền tài danh vọng tìm đà đi lên.
Giàu sang phú quí làm nên,
Tự cao tự đại gieo phiền khắp nơi.
Cho ta tưởng thật mà mơ,
Chạy theo cuộc sống thờ ơ no về.
Giê-su xuống thế giải mê,
Ba năm giảng dạy chủ đề yêu thương.
Nước Ngài ánh sáng miên trường,
Thế gian cũng chỉ cánh đồng đó thôi.
Cha Ngài tạo dựng để rồi,
Loài người canh tác một thời rồi đi.
Chứ nào đâu có ở lì,
Con người hơn thú chỉ vì gốc thiên.
Lương tâm tiếng nói thiêng liêng,
Nhẹ nhàng khuyên bảo vươn lên Cha Hiền.
Hướng tâm lên Chúa thì thầm,
Con yêu con mến, quyết gần Chúa tôi.
Không còn lo lắng đìu hiu,
Lạy Thầy Chí Thánh, con yêu mến Thầy
Nam Giao