Lý tưởng đời tôi là Chúa,
Luôn hướng lên Ngài chan chứa niềm tin.
Ở đời nhưng thuộc thần linh,
Luôn mơ vui hưởng trọn tình yêu Cha.
Trời trên, đất dưới, giữa ta,
Con người bé nhỏ thế mà siêu ghê.
Thử nhìn muôn thú liệt kê,
Ta sao to lớn nặng nề như voi.
Thế mà điều khiển được voi,
Bảo đi, rồi đứng nghe còi báo tin.
Con người quả thật thông minh,
Thế mà đâu có tự mình làm nên.
Đêm ngày mò mẫn lấy hên,
Lắp nầy, bỏ nọ, bớt thêm lắm thì.
Còn nhà bác học kiên trì,
Phát minh ra được cũng vì chăm lo.
Kià xem có kẻ tò mò,
Trở thành người giỏi, rống to miệng đời.
Làm sao bằng được Ông Trời,
Một lời phán bảo, thế rồi biển yên.
Giê-su quyền thế vô biên,
Phúc âm còn đó giúp suy lắm điều.
Đời Ngài đâu có tự kiêu,
Khiêm nhu phục vụ thân liều chuộc ngươi.
Tình thương của Chúa không nguôi,
Đã ban Con Một xuống đời cứu nhân.
Giê-su tại thế ân ban,
Khiến ta phải biết tri ân tình Ngài.
Giê-su xuống thế gọi mời,
Con đường Thập tự Ngôi Lời đeo mang.
Về Trời không để con côi,
Thánh Thần tiếp nối ơn thiêng nhiệm mầu.
Giê-su Thánh thể Nhà Chầu,
Chờ ta mau đến kết câu ân tình.
Thánh Thần Chúa đến chung tình,
Phút giây say đắm Chúa thương con nhiều.
Nam Giao