MẸ MARIA,Hiền Mẫu Tuyệt Vời
Nhìn lên trời thẳm hoan ca,
Tình Mẹ quả thật bao la tuyệt vời.
Ngôi Lời, Con Chúa vào đời,
Nâng cao tình Mẹ nên lời tạ ơn.
Mẹ Maria là gương mẫu của mọi người phụ nữ,
Nét đẹp từ trong tâm hồn phát ra lời nói, ánh mắt với đời sống của Mẹ, nâng cao phẩm giá con người phụ nữ tuyệt vời…
Mẹ Maria dâng cả cuộc đời, tuổi thanh xuân cho Chúa, Mẹ chỉ ao ước được trở thành một đời phó thác: “Vâng, tôi đây là nữ tỳ của Chúa, xin Chúa cứ làm cho tôi như lời sứ thần nói.”
Chương trình của Chúa cao vời
Giê-su xuống thế ẩn nơi lòng Bà.
Loài người tội lỗi trầm kha,
Chính nhờ phúc Mẹ, hoan ca cuộc đời.
Lời xin vâng của Mẹ đã đưa Chúa Giêsu thực hiện lời hứa của Chúa Cha ban cho nhân loại được quay về làm lại cuộc đời,
làm con của Thiên Chúa để đón nhận phần thưởng Thiên Chúa đã hứa ban cho nhân loại.
Niềm tin đưa bước Mẹ đi, đời Mẹ im lặng gẫm suy, đã làm cho Mẹ trở thành chiêm niệm. Đức tin dẫn bước trong đêm đen, giúp Mẹ âm thầm lặng lẽ một mình trong cô đơn.
Ngôi Lời xuống thế làm người, trước khi ra đời, chín tháng mười ngày nằm trong dạ mẹ ấm áp, thêm thịt thêm xương mà hình thành cơ thể.
Mẹ là Nhà Tạm Ngôi Lời,
Đẹp lòng Thiên Chúa nên lời ngợi ca.
Thánh Thần bao phủ cung Bà,
Giê-su vui nhận ý Cha xuống trần.
Chấp nhận vâng phục âm thầm,
Nhìn về Đức Mẹ ân cần lắng nghe.
Tâm hồn được Chúa chở che,
Tự do đáp trả, thành khe thành nguồn.
Đời Mẹ quả thật cay chua, hành trang cuộc sống nghèo nàn tả tơi,
sống bên người chồng thợ mộc, khiết trinh lòng thành, niềm tin đưa bước song hành, hai tâm hồn thánh Tin, Mến, Cậy Trông tuyệt vời.
Một đêm cay đắng không lời, Giuse, Đức Mẹ tủi buồn khó quên:
Ma-ri-a Mẹ Chúa Trời,
Âm thầm lặng lẽ không lời than van.
Cảnh đời quả thật chói chang,
Tình thương nhân loại chỉ ham tiền tài.
Giu-se, Đức Mẹ van nài,
Không người đón nhận, không hoài lắng nghe.
Cuộc đời quả thật khắt khe,
Sống trong tình quỷ bao che mắt mờ.
Đêm khuya thinh lặng như tờ,
Từng cơn gió rít ngẩn ngơ cõi lòng.
Giu-se Đức Mẹ đi vòng,
Niềm tin phó thác vuông tròn cậy trông.
Tối tăm, tăm tối mênh mông,
Hai tâm hồn thánh vẫn ôm mộng lành.
Màn trời chiếu đất song hành,
Bê-lem còn đó lòng thành gẫm suy.
Ngày hài nhi chào đời, uớc mơ làm mẹ lại trở thành sự thật phũ phàng.
Biết mình làm Mẹ Chúa Trời cao cả, sao lại không có chỗ mà sinh, nghèo xơ xác, xin nhờ ở trọ cũng không ai cho; nghĩ mà tủi phận biết bao, thôi đành tìm đến hang đá Bêlem…
Ngọt ngào hơi thở vui buồn,
Ngày sinh con Mẹ nỗi buồn vấn vương.
Bê-lem đêm ấy giao tương,
Khung trời rực rỡ khai trương cứu đời.
Một đêm cay đắng không lời,
Con Trời sinh hạ, nằm nôi máng lừa.
Mẹ ôm Con Chúa đong đưa,
Chuyền hơi ấm áp lại vừa lắng lo.
Mẹ Maria nuôi con khôn lớn, giữa muôn ngàn khó khăn của một gia đình nghèo. Từ những ngày còn bú mớm, nằm trong nôi, Hài nhi được Mẹ ru ngủ bằng câu hò đậm tình yêu Chúa.
Mẹ ôm con ngủ, hò ơi!
Từng cơn lạnh buốt ngoài trời gió reo.
Mai ngày khôn lớn mẹ theo,
Mẹ con khắng khít như keo liền đời.
Cho dầu đời có tả tơi,
Mẹ luôn vững bước không rời cách xa.
Lời ru của mẹ vọng ra,
Ấm lòng con trẻ trên tay mẹ hiền.
Lạy Mẹ, Mẹ Chúa thiên đình, đoàn con mến Mẹ, noi gương Mẹ hiền.
Nam Giao