MỈM CƯỜI MẮT CHÚA CHUNG TÌNH ĐẮM SAY

08/05/2020
MỈM CƯỜI MẮT CHÚA CHUNG TÌNH ĐẮM SAY
Đời thường sống giữa bâng khuâng,
Hai vai gánh vác thời gian nặng nề.
Lo cho gia cảnh tứ bề,
Thời gian cuốn hút đi về vô tư.

 

Những giờ bếp núc bù lu,
Vừa làm vừa hát quên sầu thời gian.
Âm thầm lời Chúa hỏi han,
Thầy đây đừng sợ, cầu thang cuộc đời.

 

Sống giữa trần thế đầy vơi,
Bao nhiêu kinh dị con rơi giữa dòng.
Thời gian đâu có đi vòng,
Chu toàn bổn phận vàng ròng đời con.

 

Đêm về nhìn ánh trăng non,
Có làn gió nhẹ, hồn con an bình.
Trời khuya cho chút lặng thinh,
Thân thưa với Chúa tâm tình con thơ.

 

Con yêu Chúa đến nằm mơ,
Mong trời mau sáng con thơ lên đường,
Đến nơi nhà Chúa vấn vương,
Đó là giây phút con thương Chúa nhiều.

 

Cả ngày bận bịu bao điều,
Miếng cơm manh áo nồi niêu dại khờ.
Gẫm người tu sĩ mà mơ,
Nhiều giờ bên Chúa dệt thơ mặn nồng.

 

Cuộc đời có lắm bông hồng,
Lời Thầy nhỏ nhẹ bên lòng con thơ.
Đời thương năm phút Thầy mơ,
Hơn đời tu sĩ nằm mơ vô hồn.

 

Tình yêu phải biết bảo tồn,
Thầy nhìn thấu xuốt tâm hồn chúng sinh.
Cho Thầy một chút si tình,
Mỉm cười mắt Chúa chung tình đắm say.

 

Nam Giao