MỘT NGÀY KINH HOÀNG
Mỗi năm ghi nhớ ngày 30 Tháng Tư
Từ ngày dân Việt ngã đèo
Tôi xa đất Mẹ khó quên hận tình.
Ngồi đây nhớ lại tấm hình,
Vượt biên sóng gió đi tìm tự do.
Tôi xa quê Mẹ lăng lo,
Vô Thần Cọng sản nó la vang trời
Tình thương của Chúa cao vời,
Ban cho người mẹ đầy vơi tình nồng.
La-vang tình Mẹ sắt son,
Chúng con xa Mẹ, sống còn tha phương
Niềm tin kiên vững không sờn,
Mặc cho qủy đỏ lờn vờn hòa ca
Con dân Nước Việt phương xa,
Hướng về quê mẹ con đà cậy trông.
Giờ đây chỉ biết van lơn,
Niềm tin tiến bước con say nguyện cầu.
Mẹ thương ban phúc chuyển cầu,
Con dân Nước Việt bớt sầu cô đơn
Quê con có Mẹ La vang,
Nắm bàn tay Mẹ song hành vững tin.
Mẹ ơi;ma qủy lộng hành,
Xin Mẹ gìn giữ chúc lành bình an.
Cho dầu gặp cảnh gian nan,
Nhìn lên ảnh Mẹ cũng đang chia sầu.
Mẹ liền tiếp ứng chuyển cầu,
Thế là có Mẹ con tàu lướt lên.
Cho dầu biển sóng lênh đênh,
An tâm ôm Mẹ bềnh bồng không buông.
Xin cho con biết yêu thương,
Ôm ấp tình Chúa, thắm hương tình người.
Từ nay phó thác nơi Ngài
Trông về quê mẹ, nguyện lời yêu thương….
Nam GIao