MỘT THỜI LUYẾN TIẾC TÀN PHAI
Cúi đầu thầm lặng bồi hồi
Tiếc thương, thương tiếc một thời bi ai.
Nhìn lên Đức Mẹ van nài,
Con thơ gục ngã miệt mài phù vân.
Tỉnh rồi mới thấy phân vân,
Trông nhờ từ mẫu đỡ nâng con về.
Chiều về trầm lặng tâm tư,
Nhớ thương tình Chúa đêm thu nỗi buồn.
Đời con đã sống lọ lem,
Khô cằn sỏi đá, con thèm cơn mưa.
Tránh xa dịp tội là vừa,
Xin Ngài sửa dạy cho chừa đi hoang.
Từ đây yêu Chúa lo toan
Con cầm tay Chúa hân hoàn nguyện cầu.
Nắm tà áo Mẹ hết sầu,
Con vào Cung Thánh kết câu ân tình.
Cho con say đắm chung tình,
Ngôi nhà tình ái thấm tình yêu thương.
Đó là giây phút vấn vương,
Con ôm ghì Chúa ngát hương tình nồng.
Tình yêu phát nhẹ trong hồn,
Cho Thầy ít phút đỡ buồn cô đơn.
Ngày qua tháng lại hao mòn,
Trở về bên Chúa nỗi lòng nhớ mong.
Một dòng suối mát thánh ân,
Chính nơi Nhà Tạm âm thầm chờ con.
Thương ta những phút ngã lòng,
Tin thôi, vững bước trên con đường về.
Trăng lu vì đám mây mù,
Bóng mờ tội lỗi làm mù con tim.
Quỷ chờ quỷ đợi, quỷ tìm,
Ẩn trong tình Chúa quỷ im lặng nhìn.
Nam Giao