MÙA CHAY ÁO TÍM CON THƠ TRỞ VỀ
Ngồi nhìn ngắm ánh trăng rơi,
Tâm tôi hối hận đầy vơi nỗi sầu.
Nhớ ngày rước Chúa lần đầu,
Hồn tôi trong trắng nguyện cầu ngây thơ.
Tuổi xuân tưởng đẹp như mơ,
Đèn pha quỷ chiếu con thơ lạc đường.
Mỏng giòn yếu đuối thấm buồn,
Xót thương thân phận lắm tuồng ngu ngơ.
Làm người Tín hữu như ta,
Chỉ có hộ khẩu vào ra dại khờ.
Tâm không tịnh, sống bơ vơ
Bao mùa Chay Thánh không mơ không về .
Tâm tôi mang nặng như chì,
Tội tình bỏ Chúa say mê bụi đời
Bao mùa Chay thánh lạc loài,
Xa đoàn chiên Chúa,cô liu lạnh lùng,
Đêm về thinh lặng hải hùng,
Cúi đầu thầm lặng bảo bùng nội tâm.
Lương tâm lên tiếng âm vang.
Còn giờ hồng phúc Chúa đang đợi chờ.
Tình thương Chúa vẫn mộng mơ,
Mùa Chay áo tím con thơ trở về,
Nghĩ đời đâu có hẩm hiu,
Bao nhiêu bài học thấm mùi trần gian.
Con xin cất tiếng hồi loan,
Tâm hồn mến Chúa là nguồn an vui.
Nước Trời chính thật Giê-su,
Đường đi, Sự thật, suối nguồn binh an.
Nguồn vui ơn thánh tràn lan
Tâm sự với Chúa tơ tằm dệt đan.
Bờ xanh rêu phủ lối mòn,
Giê-su cờ hiệu, ta còn sợ chi.
Nam Giao