MÙA CHAY HỒNG PHÚC GỌI TÔI TRỞ VỀ
Trăng lên tỏa sáng trên cành,
Mình tôi cô quạnh đêm thanh hận đời.
Bỏ bê tình Chúa lâu rồi,
Mùa Chay hồng phúc gọi tôi trở về.
Trầm mình trong vũng bùn nhơ.
Đi trong nắng hạng hồn thơ rã rời
Lòng thương xót Chúa gọi mời,
Âm vang tiếng Chúa Ngôi Lời thương con.
Thời gian con đã vong ân,
Thế mà Chúa vẫn ân cần chờ con.
Nhớ con cay đắng mỏi mòn,
Nhìn con sa ngã, đời con dại khờ.
Quên ngày Chúa đến bất ngờ,
Chạy đâu khỏi nắng bơ vơ lối về.
Hồn thiêng gía máu Con Cha,
Hồng ân Hòa giải tìm ra đường về.
Người Ki-tô hữu chỉnh tề,
Quyết tâm từ giã bến mê dại khờ.
Ngôi Lời Anh Cả luôn chờ,
Mùa Chay Tuần Thánh Cha chờ Mẹ mong.
Cha tôi Thiên Chúa quyền năng,
Nhìn theo ánh mắt âm thầm nhớ thương.
Sống trong nghịch cảnh tai ương,
Tự do định hướng đường trường bước đi.
Hồn tôi ớn lạnh li bì,
Lạc xa tình Chúa là vì phù vâng.
Đêm về lặng lẽ sóng ngầm,
Lương tâm lên tiếng thì thầm lắng lo.
Cúi đầu tạ tội ngày qua,
Ôm ghì lấy Chúa thiết tha nguyện cầu.
Giê-su Nhà Tạm nhịp cầu,
Trường sinh mạch nước kết câu ân tình.
Nam Giao