NGÀY HIỀN MẨU
Ghi ơn ngày nhớ mẹ hiền,
Cúi đầu cảm tạ nổi niềm yêu thương.
Chào đời ta phải vấn vương,
Mẹ tôi mang nặng đoạn trường tại cung.
Mười ngày chín tháng ung dung.
Nhẹ nhàng cất bước chấp chùng lo toan.
Tâm hồn mẹ vẫn hân hoan,
Thai nhi càng lớn tung hoành, mẹ ôm.
Mẹ tôi phải sống ôn tồn,
Cho con của mẹ vuông tròn ngày sinh.
Không luôn buồn giận, bực mình,
Tâm hồn thanh thản cho hình bé xinh.
Qua bao sóng gió điêu linh,
Nổi đau cam chịu một mình cô đơn.
Nhiều đêm, thức giấc chập chờn,
Tôi đà nghĩ đến công ơn mẹ hiền.
Đó là định luật sinh tiền,
Bao nhiêu tâm lý đi liền thai nhi.
Đặt con vào dạ, mẹ thì
Chân tu tâm tính, là vì yêu con.
Vóc hình mẹ thật hao mòn,
Trông không đẹp nữa, héo hon một thời.
Nghĩ thương tình mẹ cao vời,
Càng suy càng nghĩ thêm lời thâm sâu.
Thế rồi đến phút lo âu,
Đơn côi chiếc bóng đớn đau một mình.
Trăn qua trở lại, thấm tình,
Cho con qua phút phải sinh vào đời.
Mẹ ơi! con đã hiểu rồi,
Tình yêu kết trái một thời đẹp xinh.
Cuộc đời mẹ đã hy sinh,
Nay tôi nối gót nên hình mẹ tôi.
Đó là định luật Chúa Trời,
Ban cho người nử cao vời thiên chức.
Hãy luôn nghi nhớ công đức,
Cầu xin Thiên Chúa chúc phúc Mẹ hiền.
Nam Giao