“Ngày Xưa Trên Đồi Gol-go-tha, Mẹ Đứng gần bên Thánh giá”

10/04/2020
“Ngày Xưa Trên Đồi Gol-go-tha, Mẹ Đứng gần bên Thánh giá”
Giê-su không nghĩ đến mình,
Cha ơi! Sao nỡ im lìm bỏ Con.
Xin tha cho chúng dạ non,
Mắt mờ không thấy là Con Chúa Trời.

 

Muôn dân khắp chốn nơi nơi,
Chờ Con thu hút lên trời với Cha.
Thế là hoàn tất cả mà,
Hồn con phó thác tay Cha giờ này.

 

Không có cực hình nào đau đớn hơn cho một bà mẹ là phải chứng kiến con mình bị hành hạ, bị giết chết một cách oan ức. Mẹ đã can đảm chịu đựng.

 

Quân dữ nó ác chằn tinh,
Sa tan quỷ dữ đứng rình xem sao.
Chương trình Thiên Chúa thế nào?
Giêsu Thánh Giá, máu đào hy sinh.

 

Đau thương đồi tím Canvê cho con cảm nhận mà thương Mẹ nhiều. Thương Mẹ là con phải sống ngoan, không làm Chúa khổ vì con dại khờ.

 

Thế rồi đến phút sinh thì,
Trối Gioan cho Mẹ, đậm tình con cưng.
Đời Mẹ đau khổ can trường,
Đức tin can đảm, tỏ tường chứng minh.

 

Chúng con được làm con Mẹ, qua lời trăn trối trên thập giá của Chúa Giêsu Con Mẹ.
“Đức Giêsu nói với thân mẫu rằng: “Thưa Bà, đây là con của bà.” Rồi Người nói với môn đệ: “Đây là Mẹ của anh.” Kể từ giờ đó, người môn đệ rước bà về nhà mình” (Ga 19:26-27).

Người môn đệ Chúa thương, đại diện cho tất cả những người kitô hữu, và Mẹ không chỉ là Mẹ của Gioan, mà là Mẹ của tất cả nhân loại.

Chúa Giêsu ơi! Con biết rằng Ngài đã đến, đến vì thương con người, nên sinh ra trên dương trần.

Sự tình nguyện của Mẹ Maria vào mầu nhiệm cứu độ, thật là một hồng ân cao quý. Chúng con xin cúi đầu cảm tạ Thiên Chúa.

 

Giê-su tắt thở như vầy,
Tim còn chút máu ứ đầy vấn vương.
Đổ ra trút hết tình thuơng:
Lưỡi đòng đâm thấu cạnh sườn Chúa tôi!

 

Tức thì máu nước tuôn trôi,
Chảy ra cho hết, đắp bồi vực sâu.
Tình Trời, thật bát nước đầy.
Cả đời quyết chí bắt cầu cho ta.

 

Được gọi Thiên Chúa là Cha,
Sống đời con Chúa, phải ra can trường.
Tình thương bao phủ khác thường
Bao nhiêu ơn thánh bước đường con đi.

 

Khi tạo dựng vũ trụ, Thiên Chúa đã đổ tràn quyền năng và khôn ngoan, với tình yêu thương của Ngài. Nhưng vũ trụ diễn tả mà không ý thức, tôn vinh mà không thờ phượng. Thật vậy, trời đất nhắc lại kỳ công của Thiên Chúa. Cảnh vật bao la hùng vĩ cũng vẫn chỉ là tiếng nói trong hoang vu; chúng không có tâm thức đón nhận và đáp trả.

 

Con xin tâm niệm khắc ghi,
Đón nhận Thập Giá, thực thi lời Thầy.
Với nguồn ơn thánh no đầy,
Con xin lãnh nhận, từ đây chung tình!

 

Thật là huyền nhiệm, thật là cao siêu, tình thương Thiên Chúa chăm lo loài người.

 

Cúi đầu thầm lặng gẫm suy,
Sử ghi tình Chúa quyền uy tuyệt vời.
Giê-su cất tiếng ban lời,
Trao ban người Mẹ cho đời cậy tin.

 

Ma-ri-a Mẹ hiển vinh,
Đoàn con mến Mẹ tâm tình tạ ơn.
Nắm bàn tay Mẹ van lơn,
Ngã vào lòng Chúa, lớn khôn mỗi ngày.

 

Mẹ ơi! con yêu Mẹ nhiều, Nhìn lên ánh mắt đăm chiêu dịu hiền. Con xin mến Mẹ triền miên, Ấp yêu tình Chúa thấm niềm cậy tin.

 

Nhìn lên trời thẳm hoan ca,
Tình Mẹ quả thật bao la tuyệt vời.
Giê-su, con Mẹ vào đời,
Nâng cao tình Mẹ nên lời tạ ơn.

 

Đoàn con dưới thế van lơn,
Không còn khờ dại héo hon tủi buồn
Xin đưa hết mọi tâm hồn
Trở về với Mẹ là nguồn cậy trông.

 

« Mẹ ơi ! đời con dõi bước theo Mẹ, Lòng con quyết noi gương Mẹ, Xin Mẹ dạy con hai tiếng xin vâng »

 

Nam Giao