Ngước Trông Lên Chúa Khẩn Cầu
Hai hàng giọt lệ lăn tròn,
Trần gian biển động nỗi lòng tái tê.
Chông gai,cạm bẩy đầy vơi
Nắm bàn tay Chúa con thời vững tin.
Tình yêu của Chúa cho mình
Trải dài phủ kín niềm tin tuyệt vời.
Thiện tâm cất bước cao vời,
Lời cầu thanh thoát Chúa Trời lắng nghe.
Dịch bệnh “Covid “lại về,
Cho ta suy nghĩ để mà lo xa.
Có ai sống mãi hoan ca,
Nhìn lên trời thẳm ngẫm ra phận mình.
Mảnh đời đoái khổ lầm than
Nhiều đêm buồn tủi đeo mang kiếp người.
Thôi đành an ủi phận đời.
Mỗi người một số, ai người giống ai,
Nhưng mà giờ chết như nhau,
Chính sau cái chết, mới ra phận người,
Phúc cho kẻ biết nghe Ngài,
Thực hành sống tốt đêm ngày bình an.
Trần gian đâu phải thiên đàng,
Đó là chính chốn con người thi công,
Người khôn không sống bồn chồn,
Đẹp đời, đẹp đạo bảo tồn hồn thiêng.
Nam Giao